TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 64

Mẹ kiếp!
Mia lại lục túi quần tìm thuốc nhưng không thấy. Cô quên mang thêm.

Tất cả thuốc của cô đang ở trên bàn ăn. Tất cả chỗ còn lại. Khá nhiều, sẵn
sàng để uống ngay. Cô muốn đợi tới rạng đông, khi trời hửng sáng. Cô nghĩ
tốt nhất là ra đi khi trời sáng. Nếu đi vào lúc trời tối, có lẽ mình sẽ bị chìm
nghỉm vào bóng đêm - nhưng lúc này cô không quan tâm. Những gì cô phải
làm là đợi tới khi kim đồng hồ chỉ nửa đêm. Khi ngày mười bảy của tháng
Tư chuyển sang ngày mười tám.

Đến với chị, Mia. Đến đi.
Đó không phải là cái kết mà cô hình dung. Cô đứng dậy, giận dữ ném cái

chai rỗng xuống biển. Cô lập tức thấy hối hận: cô không được xả rác. Quy
tắc này cô đã tuân giữ từ nhỏ. Khu vườn xinh đẹp. Cha mẹ cô. Bà cô. Lẽ ra
cô phải viết một lá thư bỏ vào chai. Làm một việc tốt trong giờ phút cuối
cùng trên trái đất. Giúp đỡ ai đó đang cần giúp. Giải quyết vụ án này. Cô
muốn quay lại nhà, nhưng không nhấc nổi chân. Cô ở yên tại chỗ, co ro
trong cái lạnh buốt trên bờ đá.

Toni J. W. Smith. Toni J. W. Smith. Toni J. W. Smith. Toni J. W. Smith.

Pauline. Không, không phải Pauline. Toni J. W. Smith.

Ôi, chết tiệt!
Mia Krüger đột nhiên bừng tỉnh. Đầu cô, chân cô, tay cô, máu trong

người cô, hơi thở của cô và các giác quan của cô bừng tỉnh.

Toni J. W. Smith.
Đúng rồi. Tất nhiên. Tất nhiên rồi. Ôi, lạy Chúa! Tại sao cô không thấy

điều này sớm hơn? Nó quá rõ ràng. Rõ như ban ngày. Mia chạy bổ về nhà -
cô ngã trong bóng tối, nhưng đứng dậy được - cô xộc vào phòng khách
không cần khép lại cửa sau lưng. Cô chạy tiếp vào bếp, quỳ xuống cạnh
chiếc tủ dưới bồn rửa, bắt đầu lục thùng rác. Đây là chỗ cô vứt nó phải
không? Chiếc điện thoại di động mà cô đã quẳng đi.

Nếu cô đổi ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.