TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 68

14

G

abriel Mørk cảm thấy hơi lo lắng khi đứng ở Mariboesgate chờ người

đến gặp. Theo anh biết, cảnh sát Oslo có trụ sở ở Grønland, đó là nơi anh
hy vọng sẽ tới, nhưng hóa ra không phải. Anh nhận được một tin nhắn ngắn
gọn. Mariboesgate. Sẽ đón lúc 11 giờ sáng. Không ghi tên người gửi. Lạ
thật. Cứ nghĩ xem, cả tuần toàn chuyện kỳ lạ - kể cũng vui - nhưng Gabriel
Mørk vẫn không biết chính xác anh sẽ phải nhận làm việc gì.

Một công việc. Trước nay anh chưa bao giờ làm một việc như thế này.

Tôi gặp sếp. Làm việc như một thành viên trong đội. Tham gia vào một thế
giới thực. Phải dậy sớm vào buổi sáng. Trở thành thành viên có trách nhiệm
của xã hội. Không phải điều mà chàng trai hai mươi tư tuổi này thường
làm.

Gabriel Mørk thích thức khuya khi cả thế giới đã yên giấc. Lúc đó dễ suy

nghĩ hơn, với bóng đêm bao trùm bên ngoài, chỉ có ánh đèn trên chiếc tủ
đầu giường le lói sau bức màn gió. Gọi là tủ đầu giường cho oai. Gabriel
Mørk luôn miễn cưỡng khi phải thú nhận anh vẫn sống trong căn phòng trẻ
con của mình cùng nhà với mẹ. Đúng là anh có lối đi riêng, có phòng tắm
riêng, nhưng mẹ anh cùng sống trong nhà. Không có gì ghê gớm, nhưng
chuyện này dứt khoát anh không kể trong các dịp hiếm hoi gặp gỡ những
người mới hoặc tụ tập cùng các bạn nữ thời trung học. Anh biết một vài
hacker cũng sống cùng nhà với cha mẹ. Nhưng dù sao thì…

Tuy nhiên, tình hình của anh sắp thay đổi. Hoàn toàn bất ngờ. Mọi thứ

xảy ra hơi quá nhanh. Đó có phải là điều anh suốt đời chờ đợi không?
Khoảng bảy tháng trước, anh quen một cô gái qua mạng, và cô đã có thai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.