TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 70

trong đó nhiều rào cản, như giấu một nhóm dữ liệu trong file PNG, nên nếu
chỉ giải mã các số thì chưa đủ, mặc dù anh cũng chỉ mất vài tối. Một thách
đố rất vui, nhưng cách giải mã chẳng hề thú vị. Toàn bộ sự việc hóa ra chỉ
là chiêu quảng cáo của GCHQ, một bộ phận của Cục Tình báo Anh, một
cuộc kiểm tra, một cách nộp đơn xin việc. Nếu giải được mã này, bạn sẽ là
người đủ thông minh để làm việc cho chúng tôi.

Anh đăng ký tên và giải thích cách anh giải mã. Tại sao không? Cứ đăng

ký xem sao. Anh nhận được câu trả lời lịch sự, rằng vâng, giải pháp của
bạn đúng, nhưng rất tiếc, chỉ công dân Anh mới có thể đăng ký làm việc
với Cục Tình báo.

Gabriel Mørk không nghĩ gì về việc này nữa. Cho tới thứ Sáu tuần trước,

điện thoại của anh đổ chuông. Hôm nay là thứ Năm, và bây giờ anh đứng
đây, máy tính cắp nách, sẽ gặp một người lạ mặt trước khi bắt đầu nhận
một công việc nào đó. Làm cho cảnh sát.

“Anh là Gabriel Mørk?”
Gabriel Mørk gần như nhảy dựng lên, xoay người lại.
“Vâng?”
“Xin chào. Tôi là Kim.”
Người vừa xưng tên chìa tay. Gabriel Mørk không biết người này từ đâu

xuất hiện. Anh ta trông rất bình thường, có lẽ điều đó giải thích tại sao anh
không nhận ra. Anh cứ nghĩ sẽ gặp một người ngồi xe đèn xanh nhấp nháy
và hụ còi, hoặc một người mặc sắc phục - chí ít thì cũng ăn nói cục cằn -
nhưng người đang đứng trước mặt anh trông giống bất cứ ai. Anh ta hầu
như vô hình. Quần bình thường, giày bình thường, áo len nhiều màu bình
thường, không hề khác biệt với đám đông, và rồi Gabriel chợt hiểu chính
xác tại sao. Anh ta là sĩ quan cảnh sát mặc thường phục, được huấn luyện
để hòa lẫn vào đám đông. Không nổi bật. Không biết từ đâu đột nhiên xuất
hiện.

“Xin theo tôi. Lối này,” người đàn ông tên Kim nói, rồi dẫn Gabriel

ngang qua phố tới một khu văn phòng màu vàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.