TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 72

Lần đầu tiên, sĩ quan cảnh sát tên Kim bộc lộ tình cảm. Anh ta nháy mắt,

vỗ nhẹ lưng Gabriel.

“Ô không. Không chỉ có thế thôi đâu,” Gabriel nói.
“Tôi chỉ đùa anh thôi. Nhân viên IT đang trên đường đến. Họ sẽ mang

các thứ và lắp đặt xong ngay trong ngày. Lẽ ra tôi phải dẫn anh đi giới thiệu
với mọi người, nhưng năm phút nữa chúng ta có buổi giao ban nên không
còn đủ thời gian. Anh hút chứ?”

“Hút?”
“Ừ, anh không hiểu à? Thuốc lá ấy?”
“Ồ, không.”
“Tốt cho anh. Ở đây chúng tôi không có nhiều quy định, nhưng có một

quy định tuyệt đối quan trọng. Khi Holger Munch ra khu vực hút thuốc,
không ai được theo ông ta. Đó là nơi Holger Munch đứng suy nghĩ. Đó là
lúc Holger Munch không muốn bị làm phiền. Anh hiểu chứ?”

Viên sĩ quan cảnh sát kéo Gabriel khỏi văn phòng mới, chỉ về phía ban

công. Gabriel có thể thấy một người đàn ông đang đứng ở đó, có lẽ là
Holger Munch, sếp mới của anh. Chính là người đã gọi cho anh và chỉ sau
mười phút đã nhận anh về làm việc. Với cảnh sát. Đừng làm phiền sếp khi
ông đang hút thuốc. Không vấn đề. Gabriel không định làm phiền ai, hoặc
làm bất cứ điều gì trừ cái anh được bảo làm. Rồi anh chợt thấy một phụ nữ
đang đứng cạnh Holger.

“Ô!” anh thốt lên.
Anh cứ nghĩ chỉ mình nghe thấy, nhưng Kim xoay người lại.
“Sao cơ?”
“Đó có phải là Mia Krüger không?”
“Anh quen chị ấy à?”
“Quen? Ồ, không, không phải thế, nhưng tất nhiên tôi đã… à, tôi đã nghe

nói về chị ấy.”

“Phải, ai mà không nghe tên chị ấy chứ?” Kim tặc lưỡi. “Mia thông

minh, chắc chắn rồi. Chị ấy là độc nhất vô nhị.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.