TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 73

“Có phải lúc nào chị ấy cũng mặc áo đen trắng không?”
Gabriel buột miệng hỏi - vì không nén được tò mò - nhưng lập tức lấy

làm tiếc. Thiếu chuyên nghiệp. Giống như loại nghiệp dư. Anh đã quên họ
là người tuyển dụng anh. Có lẽ Kim sẽ nghĩ anh là một người hâm mộ hoặc
đại loại thế, cũng đúng một phần, nhưng đây không phải là cách Gabriel
muốn biết về một đồng nghiệp ngay ngày đầu đi làm.

Kim thoáng nhìn anh trước khi trả lời.
“Ờ, tôi không nhớ đã bao giờ thấy chị ấy mặc màu gì khác. Tại sao anh

hỏi thế?”

Gabriel hơi đỏ mặt, nhìn xuống sàn một lát.
“Không có gì. Chỉ là chuyện tôi đọc được trên mạng thôi.”
“Không nên tin vào mọi thứ đọc trên mạng,” Kim mỉm cười, rút từ túi áo

chiếc phong bì. “Đây là thẻ của anh. Mã khóa là ngày sinh của anh. Phòng
họp ở cuối hành lang. Năm mười phút nữa chúng ta bắt đầu. Đừng đến
muộn.”

Kim nháy mắt, lại vỗ nhẹ vai Gabriel, rồi để anh đứng một mình trong

văn phòng nhỏ.

Gabriel bối rối. Anh nên đứng nơi đang đứng, hay ngồi xuống, hay có

thể chạy về nhà và quên mọi việc vừa xảy ra? Tìm một việc khác, làm việc
gì đó. Anh cảm thấy như cá vừa ra khỏi nước. Làm sao người ta có thể tới
đúng giờ khi cuộc họp sẽ bắt đầu trong năm hoặc mười phút nữa?

Anh mở phong bì, ngạc nhiên thấy ảnh mình trên thẻ.
Gabriel Mørk
Đội Điều tra Trọng án
Anh bỗng thấy tự hào. Những cánh cửa bí mật. Những bộ mã bí mật.

Những đơn vị chuyên trách. Và anh là một thành viên trong đó. Và Mia
Krüger đang đứng ngoài ban công. Anh quyết định vài phút nữa sẽ tới
phòng giao ban. Nên đến sớm đôi phút, có lẽ thế, ở một nơi bí ẩn như thế
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.