TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 82

17

G

abriel Mørk chuẩn bị tới phòng họp thì nghe tiếng gõ cửa.

“Mời vào,” anh nói to.
“Chào Gabriel.”
Holger Munch bước vào và khép cửa lại. Gabriel gật đầu chào, lắc nhẹ

bàn tay to ấm của ông.

“Ồ, tôi thấy cậu vẫn chưa có máy để làm việc à?” Holger gãi đầu nói.
“Chưa ạ,” Gabriel trả lời. “Nhưng anh bạn lúc trước…”
“Kim phải không?”
“Vâng, Kim. Anh ấy bảo họ đang trên đường đến.”
“Tốt. Tốt rồi,” Holger Munch nói, lần này gãi râu. “Trước đây tôi có

người làm công việc của cậu, nhưng anh ta không cưỡng nổi ham muốn.
Cũng đáng buồn, nhưng sự thực là thế.”

Gabriel băn khoăn không biết có nên hỏi xem người tiền nhiệm của anh

không cưỡng được ham muốn gì, nhưng quyết định thôi. Có gì đó trong
ánh mắt của Munch. Anh cũng đã thấy ánh mắt ấy ở Kim. Cái vẻ của người
trĩu nặng rất nhiều suy nghĩ trong đầu.

“Tôi xin lỗi về quy trình không được chính thống khi tuyển dụng cậu.

Thông thường tôi phải gặp mọi người trước, nhưng rất tiếc dịp này không
có thời gian.”

“Không sao,” Gabriel trả lời.
“Cậu được giới thiệu với đánh giá cao,” Munch gật đầu, vỗ nhẹ vai

Gabriel. “Một lần nữa tôi xin lỗi, có lẽ tôi hơi vội. Chúng tôi ở đây bây giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.