TÔI ĐÚNG, BẠN SAI - GIỜ THÌ SAO? - Trang 263

Larry đã không nói chuyện với cô con gái Jessie của mình gần một năm
nay. Họ đã có một trận cãi nhau gay gắt về ý định chuyển nhà sang đầu kia
đất nước của cô. Trong suốt cuộc cãi nhau, ông bảo cô rằng cô quá trẻ con,
ngốc nghếch và sẽ sống trong hối hận đến cuối đời. Ông cũng cắt nguồn tài
chính của cô, từ chối tham gia vào cái mà không may ông đã gọi là “điều
ngu xuẩn.” Cả ba chữ E đều đã in đậm dấu trong cuộc cãi nhau độc hại này.
Bổ sung thêm vào việc gọi nhau bằng những từ khó nghe (ngây thơ và ngu
ngốc), ông còn lan man sang các chuyện khác, nhắc lại tất cả những quyết
định sai lầm trước đây của cô trong đời - những chuyện mà ông đúng còn
cô đã bị chứng minh là sai. Nhưng tệ hơn tất cả sự leo thang này là việc né
tránh và lẫn lộn hoàn toàn. Sau khi cô chuyển đi, Jessie từ chối nhận điện
thoại hoặc thư của bố. Mẹ cô nài nỉ cô nói chuyện với bố nhưng Jessie rất
kiên quyết. Larry vẫn nghĩ việc chuyển nhà của con gái là một ý tưởng kinh
hoàng nhưng ông cũng nhận ra rằng, hơn tất cả mọi chuyện, ông thực sự rất
nhớ con gái. Và ngoài ra, không có sợi dây liên lạc nào thì ông cũng không
bao giờ có thể thuyết phục cô chuyển về sống gần nhà. Vậy nên ông viết
bức thư này:

Jess yêu quí,

Bố không thể nói với con rằng bố tiếc thế nào vì đã quá nghiêm khắc trong
việc chuyển nhà của con. Có lẽ bố đã sai. Bố không phải là người biết hết
mọi chuyện mà. Mẹ con đã kể cho bố nghe rằng con sống rất vui vẻ ở đó và
mọi chuyện đều tốt. Hãy tin rằng nếu con bỏ qua cho bố, bố hứa sẽ không
bao giờ nhắc tới chuyện này nữa. Bố có thể tôn trọng quyết định chuyển
nhà của con và sẽ không thử thuyết phục con quay về nhà nữa. Bố rất nhớ
con.

Bố yêu con,

Bố.

Jessie gọi cho Larry vào ngày cô nhận được lá thư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.