“......” Bà mở to mắt mà xem, rõ ràng là y như đúc, thậm chí còn đẹp
hơn!!! Hạ Duy gào thét trong lòng như vậy, nhưng trên mặt vẫn phải tiếp
tục nở nụ cười: “Tôi xin lỗi không thể làm cho bà hài lòng.”
“một câu xin lỗi thì xong rồi sao? Còn nói mình là thợ làm móng cao
cấp, bộ móng đơn giản như vậy làm cũng không đẹp.” Vương phu nhân
nhìn móng tay của mình rồi lại nói: “Được rồi được rồi, dù sao Tiểu Thu
cũng nghỉ việc rời, sau này tôi không đến cửa hàng này nữa. Trong thẻ hội
viên của tôi còn tiền cũng vô dụng, cô trả tiền cho tôi.”
Hạ Duy hít một hơi thật sau rồi cười với bà nói: “thật xin lỗi Vương
phu nhân, tiền trong thẻ hội viên không thể lấy ra, nếu như bà không muốn
dùng nữa thì có thể chuyển cho người khác.”
Nghe được câu không thể rút tiền ra, Vương phu nhiên chợt bùng nổ,
“Có ý gì đây hả? Lừa gạt khách hàng phải không? Có tin tôi đi tố cáo các
cô với Hội bảo vệ người tiêu dùng không hả?”
Hạ Duy bước đến chỗ máy tính xem xét, nói với bà: “Vương phu
nhân, bà đã nạp vào thẻ tổng cộng là 1200, sau đó đã dùng hơn 800, bây
giờ còn lại hơn 300. Bà có thể chuyển cho bạn bè của mình.”
“Sao tôi phải chuyển cho bạn bè chứ? Tôi muốn lấy tiền ra. Hôm nay
không lấy tiền ra cho tôi thì tôi sẽđi tố cáo mấy người với Hội bảo vệ người
tiêu dùng!”
Hạ Duy không nhịn được suýt trả lời: “Muốn tố cáo thì bà đi tố cáo
đi!” nhưng đến miệng thì liền sửa lại: “Vậy được rồi, nhưng trước đây lượt
sử dụng của bà đều được tính theo cấp bạch kim của hội viên, nếu như bà
lấy tiền ra thì không đạt yêu cầu của Hội viên bạch kim, nên trước khi lấy
tiền lại bà phải thanh toán đã.” cô nói rồi nhìn về phía móng tay của Vương
phu nhân, “Bộ móng hôm nay bà làm với nước sơn móng có giá gốc là 360,
hội viên bạch kim chỉ còn 100 thôi, số tiền còn lại cần bà trả thêm.”