“không phải các người đang muốn lừa gạt người khác công khai hả?!
Còn luật pháp không chứ!”
“Lúc làm thẻ hội viên chúng tôi đều nói điều này cho khách hàng, nếu
như bà nhất định phải kiếm chuyện thì bà cứtới tìm Hội bảo vệ người tiêu
dùng đi.”
“À, còn nói tôi kiếm chuyện nữa à, vậy cô chờ đi, tôi tìm Hội bảo vệ
người tiêu dùng.”
Vương phu nhân nổi giận đùng đùng bước chân ra khỏi cửa. Hạ Duy
bất lực ngồi xuống ghế salon: “Đây là loại người gì đây chứ, rõ ràng là đến
kiếm chuyện mà.”
cô gái thực tập ai oán, hỏi Hạ Duy một câu, “Bà ấy có đi tìm Hội bảo
vệ người tiêu dùng thật khôngchị?”
Hạ Duy đáp: “Cứ để cho bà ta đi tìm, chị đã nói hết rồi mà bà ấy vẫn
nhất quyết đòi lấy tiền ra thì phải thanh toán lại lần nữa thôi.”
Hai người đang nói chuyện thì có khách đến, công việc lại bù đầu bù
cổ lần nữa trong cửa hàng.
Buổi tối vì Hạ Duy thèm ăn thịt dê nướng, mà hai ngày nay thật sự rất
mệt mỏi nên cô bảo đóng cửa trước hai tiếng. Hơn 7h chút thì cô đến chỗ
bán bột mỳ hỏi ông chủ bên trong, “Ông chủ, có thịt dê nướng không?”
Ông chủ nhớ mặt cô nên thấy cô đến liền tỏ ra xin lỗi nói: “cô gái nhỏ
giúp tiệm đã về nhà từ chiều rồi, bây giờ chỉ có mỗi mình tôi, cực kỳ bận
rộn nên không làm, ngày mai cô lại đến nha, tôi nhất định sẽgiữ phần lại
cho cô.”
cô đi ra ngoài hai bước rồi chán nản ngồi xổm bên lề đường. Bình
thường lúc cô không mua thịt dê nướng thì đi ngang qua đều thấy đang bán,