TÔI KHÔNG HỢP YÊU ĐƯƠNG - Trang 448

Giang Chi Châu đáp: “Con biết rồi mẹ, con biết giọng điệu của con

khi nãy hơi nặng nề, nhưng con không trách dì ấy.”

“Vậy thì tốt rồi, dì út của con cứ lo lắng không thôi, nhưng mẹ cũng

muốn nói chuyện với con về vị Hạ tiểu thư này một chút......”

“Con biết mẹ muốn nói gì.” Giang Chi Châu không để bà nói hết liền

lên tiếng ngắt lời, “Mẹ cảm thấy nhà cô ấy không tốt sao? Tư tưởng môn
đăng hộ đối không phải chỉ có ở thời phong kiến cặn bã ư?”

Mẹ Giang nói: “Con cũng không thể nói như vậy, người xưa coi trọng

môn đăng hộ đối cũng có lý lẽ riêng của nó. Con thử nghĩ đi, hai người có
hai điều kiện cuộc sống khác nhau, từ hoàn cảnh trưởng thành đến cách ăn
nói cũng khác nhau, làm sao có thể sống hết đời với nhau được? Bọn họ
làm sao có tiếng nói chung trong chuyện gì chứ?”

Giang Chi Châu nghĩ một chốc rồi mới trả lời: “Bởi vì sự coi trọng thứ

bậc ở cổ đại nên hai người xuất thân từ hai gia đình khác nhau chắc chắn sẽ
khác nhau, nhưng ở xã hội hiện đại như ngày nay thìchuyện đó đã không
còn nhiều nữa.”

“Nhưng cũng chẳng có nghĩ là sự khác biệt này không tồn tại, coi

trọng môn đăng hộ đối đâu thể nói là tham phú phụ bần. Nhưng hai cuộc
sống có điều kiện tương đương, hai người mới dễ chung sống với nhau, có
thể có tiếng nói chung nhiều hơn, ít gây gỗ.”

“Người với người ở chung nhất định sẽ có những tranh cãi, con cảm

thấy chỉ cần tôn trọng lẫn nhau từ từ giải thích thì vấn đề nào cũng có thể
giải quyết được. Còn tiếng nói chung thì con không cảm thấy mình và Hạ
Duy không có tiếng nói chung.”

Mẹ Giang thở dài rồi hỏi: “Vậy con có từng nghĩ xem con bé nghĩ như

thế chưa không? không phải người nào cũng có can đảm gả cao hay cưới
cao, hai người như thế tạo thành một gia đình thì địa vị của hai vợ chồng sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.