TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 12

Tập trung vào chủ đề chính, sau khi nhỏ nước sương sớm vào mắt, tôi

nhấp nhấp đôi chút cho nó thấm đều vào mắt của tôi mong rằng là có tác
dụng để nhìn được thấy ma và mong là ma đừng có đáng sợ :(

Nhưng đời người đâu phải lúc nào cũng như ta mong đợi, những gì ta

mong đợi thì được một nửa đã là mãn nguyện rồi.

Và may mắn là hạt sương sớm có tác dụng còn thiếu may mắn hơn

một chút là ác linh căn nhà hoang này không được ưa nhìn cho lắm…

Phải nói là con ác linh này khuôn mặt thiếu ưu nhìn một cách dã man,

tàn bạo vô nhân đạo…. Tôi nhìn vào bên trong và tập trung vào chỗ ông
bác đang múa may quay cuồng, đầu tiên hình ảnh ác linh chỉ mờ mờ rồi từ
từ hiện rõ ra, tôi cam đoan là các bạn nữ thấy cảnh này chắc ngất ngay tại
chỗ còn các bạn nam như tôi chắc mặt cắt không còn một giọt máu…

Ác linh mặc một chiếc áo tha thướt như cô cô trong thần điêu hiệp nữ

( tôi đoán là nữ thật), với làn da trắng không tì vết như ngọc trinh quả thật
khiến người ta xao xuyến nhưng được cái lọ thì mất cái chai, nhan sắc của
nữ ác linh này không thể diễn tả bằng lời nói: Hai hốc mắt sâu hoắm, cái
miệng thì ngoác đến mang tai và cái lưỡi thè ra đến cằm cùng với tiếng rít
kêu the thé chỉ làm tôi muốn ước thêm một điều là giá như mình đừng đến
đây!

Trong thời điểm đó, tôi thật sự muốn nhấc đôi chân và chạy thật nhanh

về nhà nhưng có lẽ do quá sợ hãi nên bàn chân run đến mức không làm sao
mà nhấc lên được, chỉ còn cách xem diễn biến đấu trí giữa ông bác và em
ác linh.

Có vẻ như tôi đã đánh giá sai về ông bác già, sau một hồi giao tranh

giữa thiện và ác, cỏ vẻ con ác linh đã đuối sức nên nó phả ra một chưởng
đẩy bác già đi rồi bay về phía cánh cửa sổ định bỏ chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.