TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 150

Chủ tịch im lặng nhấp chén trà rồi nhìn thẳng vào mắt tôi, giọng nói

có vẻ không vừa ý:

- Tôi đã từng nói với cậu là không được tự tung tự tác, chuyện gì cũng

phải báo cáo cấp trên rồi từ từ giải quyết! May cho cậu là vẫn còn sống đến
ngày hôm nay, tôi cứ nghĩ đêm đó đã phải đi nhặt xác của cậu rồi!

Tôi cúi đầu im lặng không nói gì, mà biết nói gì khi lời chủ tịch mắng

đều đúng. Chủ tịch im lặng hồi lâu rồi cất giọng lên tiếng:

- Chuyện đã qua thôi bỏ đi! Cậu biết nhiệm vụ đi đồ sơn làm gì rồi

chứ?

Như trút bỏ được gánh nặng, tôi liền mỉm cười nhanh nhẩu nói:

- Dạ! Em có nghe chị thư ký bàn giao về nhiệm vụ lần này là đi hỗ trợ

chi nhánh tâm linh ở thành phố Hải Phòng ạ!

Chủ tịch mỉm cười không nói gì rồi ổng uống nốt chén trà, ổng nhìn về

phía tôi rồi ôn tồn nói:

- Đấy chỉ là việc phụ thôi, tôi muốn cậu điều tra về trạch trấn ở đồ

sơn!

Tôi ngạc nhiên lên tiếng:

- Trạch trấn đồ sơn?

Chủ tịch nghiêm nghị nhìn thẳng vào mắt tôi nói:

- Đúng! Cách đây hơn 1000 năm trước có một đạo sĩ trung quốc đã

trấn yểm long mạch của đất nước chúng ta, tuy là chúng ta đã gắn lại được
long mạch nhưng thực ra đó chỉ là bề nổi! Vì còn trấn trạch đáng sợ khác
mà mãi về sau chúng ta mới phát hiện ra: Trạch trấn ngũ lôi...! Cậu đọc
sách nhiều có biết đạo sĩ trung quốc mà tôi nhắc đến là ai không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.