TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 178

- Nghe tên của 2 anh là em đã thấy lan tỏa khí chất của đạo sĩ rồi!

Thật khiến người khác phải ngưỡng mộ!

Anh quản lý cười khì, trong khi anh nhân viên cũng mỉm cười đáp lễ.

Sau khi chào hỏi xã giao xong, anh nhân viên tên Lầu đưa tôi đến căn
phòng được sắp xếp cho tôi, nằm vật xuống giường tôi miên man suy nghĩ,
mấy hôm nay quá nhiều truyện xảy ra trong lòng tôi thật không biết tương
lai sẽ đi về đâu nữa. Từ truyện trấn trạch ngũ lôi đến truyện Hắc vô thường
liệu tôi còn toàn mạng để sống cuộc đời vui vẻ bên những người thân của
mình hay không?

Tôi đắm chìm trong cơn mộng mị lúc nào không hay, chỉ đến khi nghe

tiếng nàng giục tôi ra ăn tối thì tôi mới chợt tỉnh giấc và quay về hiện thực.
Vui vẻ ngồi ăn cơm cùng mọi người, nhất là khoảng thời gian bên nàng... vì
tôi không biết... đời tôi nở hoa hay bế tắc nữa...

Bỗng nhiên tôi cảm nhận một sức ép nào đó rất nặng nề, tôi đơ người

nhìn mọi người chung quanh... không chỉ tôi mà tôi cảm nhận ai cũng có
cảm giác như vậy...!

Anh quản lý lạnh người toát mồ hôi lảm nhảm:

- Lại đến rồi... Nó lại đến rồi...!

Tôi lấy hết sức bình tĩnh hỏi mọi người:

- Cái gì đang đến... Rốt cuộc ở đây đang xảy ra truyện gì...?

Anh Lầu nhân viên run run người lẩm bẩm:

- Không... chỉ là ma...! Không phải...là một con ma...! Nó... sắp đến

rồi...! Tôi... sắp phát điên vì nó mất rồi...!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.