TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 366

TÔI LÀ ĐẠO SĨ

Nguyễn Điệp

www.dtv-ebook.com

Quyển 5

Chương 29: Vô Vọng

Một đấm giữa ngực Lạc Long Quân, khiến linh hồn ngài tách rời khỏi

cơ thể ông bác già. Cố gắng chới với hình hài người phàm lần cuối, nhưng
đổi lại chỉ là sự tuyệt vọng, linh hồn Lạc Long Quân đã quay trở về cung
của ngài.

- Lạc Tổ.....!

Tiếng hét vang vọng khắp địa đạo, Phù Đổng Thiên Vương như không

thể tin những gì vừa xảy ra. Gân đỏ gân xanh hằn rõ trên vệt trán của ngài,
Phù Đổng Thiên Vương phi thân lên không trung cầm tre sắt vụt thật mạnh
xuống đầu Chế Bồng Nga:

- Tao liều mạng với mày....!

- Nóng nảy dễ mắc sơ hở...!

Chế Bồng Nga khẽ cười nhạt rồi nhẹ nhàng lách người sang một bên,

tiếng tre sắt đập mạnh xuống nền đất tạo thành một tiếng nổ inh tai. Chế
Bồng Nga đứng trước mặt Phù Đổng Thiên Vương, gã đưa tay lên tung một
chưởng cực mạnh xuống đỉnh đầu của ngài.

Một làn khói mỏng từ từ tỏa ra từ cơ thể của tôi, rồi hình dáng của Phù

Đổng Thiên Vương hiện ra trong làn khói là sự hối tiếc xen lẫn là sự tức
giận đến cực điểm. Nhưng tất cả cuối cùng đã muộn, hiện tại chỉ còn lại
Đức Thánh Trần trong thân xác thầy Toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.