TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 41

Lúc tỉnh lại thì tôi đã thấy mình ở làng, bên ngoài trời tối nhưng tiếng

ăn mừng làm náo động cả một vùng trời vui như trẩy hội vậy, sư phụ thấy
tôi tỉnh liền ra hiệu cho tôi nằm xuống nghỉ ngơi!

Rồi ổng kể chuyện tôi bị ngất ra sao, ổng liên lạc với ông bác béo đưa

người đến giúp thế nào, và cả chuyện tôi là anh hùng của cả làng khi tiêu
diệt được cương thi vương nữa.

Qua vài ngày khi tôi đã bình phục sức khỏe, hai chúng tôi xin phép

dân làng để quay về hà nội, đang khá buồn vì lần đi này không được thù lao
thì ông bác béo đưa tôi một cái hộp tròn như cái bát cơm. Tôi mở hộp tròn
ra thấy bên trong có rất nhiều đá quý, tôi cảm động rưng rưng nước mắt ôm
chặt ông bác béo không nói lên lời….( Quả này thì giàu to rồi, có tiền mua
quà cho nàng rồi:3).

Chúng tôi từ biệt dân làng và lên xe quay trở về bến xe để về hà nội,

khi đi qua gần chỗ diệt cương thi hôm trước, sư phụ tôi ra hiệu cho ô tô
dừng lại rồi xuống xe lôi vàng mã ra đốt.

Tôi ngạc nhiên nên hỏi ổng đốt cho ai thì ổng nói:

– Ta đốt cho con cương thi vương! Không ai chết đi muốn làm cương

thi cả, không thể trách nó được, muốn trách thì phải trách bọn đằng sau
khiến nó thành cương thi! Cũng giống như người dân trung quốc có kẻ tốt
người xấu không ai muốn chiến tranh cả chỉ có chính quyền trung quốc là
muốn xâm lấn biển đông của chúng ta thôi!

Sau khi đốt xong vàng mã, chúng tôi lại lên đường quay về hà nội,

tưởng là có thể vui vẻ sống tiếp những ngày bên cạnh nàng thì cuộc đời lại
một lần nữa vùi hoa dập liễu tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.