TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 56

Cô gái tuy còn tức giận nhưng vẫn nghe theo ông lão rảo bước đi về.

May mà tôi đến chậm một bước nếu không bà chủ nhà đã cho cái dép vào
mồm rồi. Nhưng suy nghĩ làm chi truyện đó nữa, vì giờ tôi đang đi theo
ông lão và cô gái trẻ, rõ ràng ông lão kia là cao nhân ẩn mình vì không phải
ai cũng biết được gia đình kia bị trùng tang ( tôi do may mắn nên cũng mới
biết được), đi theo họ biết đâu tôi sẽ tìm ra sư bá thì sao...?

Theo sau vài còn hẻm thì bỗng nhiên tôi mất dấu họ, đang thắc mắc

không hiểu sao họ biến mất thì bỗng giọng nói già nua vang lên:

- Chàng trai trẻ! Sao có nhã hứng đi theo chúng tôi vậy?

Quay mặt lại thì thấy ông lão đang hiền từ nhìn tôi cười, ổng lão nhìn

chung có tướng phúc hậu đã già nua theo tôi đoán đã thập cổ lai hy chắc
hơn 80 tuổi còn cô gái kia thì bẻ tay răng rắc, khuôn mặt tuy hơi lạnh lùng
nhưng vẫn toát lên thần thái xinh đẹp ( có vẻ như ẻm đang muốn đồ sát ai
đó).

Đến lúc này thật khó để tôi lấy cớ gì cho vẹn cả đôi đường, chợt nhớ

là đang tìm sư bá nên thôi tiện công hỏi thử ông lão luôn:

- Dạ thưa ông, thực ra còn theo ông là muốn tìm sư bá của con, vì thấy

ông là cao nhân tái thế nên chắc có thể ông sẽ biết được tung tích sư bá của
con ở đâu?

Ổng lão từ tốn hỏi:

- Sư bá của cậu là ai? Nói tên thử xem biết đâu lão lại biết được?

Như cá vớ được nước, tôi liền nói tên sư bá cho ông lão nghe:

- Dạ! Sư bá con tên Trần Diệu còn có biệt danh là Diệu Trấn đạo

trưởng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.