TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 150

nhường nào. Nhìn Nghiêm Khắc chổng mông nạy các tấm sàn, Lận bất giác
bật cười:

– Anh được lắm.

Lấy đủ số USB xong, Nghiêm Khắc lại đặt từng tấm sàn về vị trí cũ. Rồi

đi về phía cửa sổ, bấm chiếc nút ẩn dưới bệ cửa sổ. Một khoảng tường to
bằng mặt bàn mở ra, thì ra đây là tường giả. Nghiêm Khắc lấy ra từ bên
trong một chiếc máy tính xách tay, rồi đặt lên bàn trà cùng với tất cả 6 chiếc
USB:

– Tất cả đều ở đây.
Mặt Lận vẫn lạnh tanh:

– Có phải tất cả hay không là chuyện của anh.
Lại tiếp:
– Bộ trưởng Giả thường bảo, tiền là chuyện nhỏ, làm người mới là

chuyện lớn

Sau một hồi xoay sở, Nghiêm Khắc lại vã mồ hôi. Gã vừa lau mồ hôi,

vừa đáp:

– Tôi hiểu điều ấy quá đi chứ.
Trông gã lại có phần đáng thương. Bỗng, trên gác vọng xuống tiếng kêu

thất thanh của Cù Lợi. Nghiêm Khắc và Lận giật bắn mình:

– Chuyện gì thế?
Rồi vội vàng chạy lên gác. Vào tới phòng ngủ tầng 3, mới biết nhà có

trộm. Lúc đầu, Nghiêm Khắc và Lận cũng có phần hoảng hốt giống như Cù
Lợi. Nhưng khi kiểm tra phòng, thấy tên trộm bỏ của chạy lấy người, đồ
chôm được đều giấu trong tủ tivi, chưa kịp lấy đi, lại thở phào. Nghiêm
Khắc mừng thầm, may mà giấu chiếc USB dưới sàn gỗ, máy vi tính xách
tay giấu trong tường, toàn chỗ trộm không ngờ đến. Chỉ cần những thứ này
không hề hấn gì, còn những thứ khác dù có mất trộm cũng chẳng sao.
Nghiêm Khắc xách chiếc bao tải của tên trộm, rồi cả bọn xuống tầng một.
Lúc này, Lận lại có vẻ lo lắng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.