TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 178

– Thì còn có gì để điều tra? Toàn điều tra người thứ ba.
Nghiêm Khắc:

– Năm ngoái, bắt được bao nhiêu đôi?
Lão Hình nghĩ ngợi giây lát:
– Chính xác thì tôi không nhớ, nhưng chắc cũng phải trên ba chục.

Nghiêm Khắc muôn phần cảm khái:
– Xã hội bây giờ loạn quá.
Rồi chỉ vào lão Hình:

– Cái loạn ông gây ra cho xã hội còn lớn hơn kẻ thứ ba.
Lão Hình gật đầu, tỏ vẻ đồng tình:
– Quả là cũng không nên vì tiền mà đi phá hoại gia đình người khác.

Nghiêm Khắc lại chăm chú nhìn lão Hình:
– Công việc của ông cũng thú vị đấy nhỉ. Suốt ngày tìm người.
Nhưng lão Hình không đồng tình:

– Ông tưởng tìm người là thú vị sao? Cũng còn tùy xem người muốn tìm

là ai. Ăn tiệc, tìm người quen, còn thú vị. Chứ còn không quen biết, tìm
nhau như mò kim đáy bể, thì hay ho, thú vị nỗi gì?

Nghiêm Khắc nghĩ, thấy lão ta nói cũng có lý. Lại hỏi chuyện đời tư. Lão

Hình không giấu giếm, bảo hồi đại học, lão ta học chuyên ngành khảo cổ
học. Sau khi tốt nghiệp, đến làm việc tại Trung tâm khảo cổ thuộc Viện
Hàn lâm khoa học Trung Quốc. Cũng vì không chịu nổi sự cô đơn, tĩnh
lặng, suốt ngày làm bạn với người chết. Thêm nữa, xuất thân từ gia đình
nông dân, không muốn chịu cảnh nghèo túng mãi. Cho dù bản thân có chịu
được cái nghèo, thì người thân ở quê cũng chẳng chịu được. Thế là bỏ việc,
chuyển sang kinh doanh. Được 10 năm, lãi có, lỗ có. Nhưng khi kiểm điểm
lại, thấy lỗ nhiều hơn lãi, cảm thấy không có duyên với nghề kinh doanh.
Khi hiểu ra điều này thì đã quá muộn, đã nợ như chúa chổm. Không làm
được kinh doanh, lại chuyển sang công việc khác, cuối cùng làm nghề này.
Lão Hình cảm khái:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.