TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 180

– Ông có nhìn thấy tên trộm không?
Nghiêm Khắc:

– Tôi thì không, nhưng vợ tôi thì nhìn thấy. Bên mặt trái nó có một vết

chàm xanh, hình bông hoa hạnh. Còn nữa, nó quẳng lại một chiếc xe đạp
dùng để đi giao hàng. Trên thùng đựng hàng ghi tên của nhà hàng.

Rồi cũng ra chiều nghĩ ngợi như lão Hình:
– Đương nhiên, chắc chắn là nó đã chuồn khỏi nhà hàng này rồi.

Lão Hình gật đầu, rồi mở chiếc cặp da, lôi ra một tệp tài liệu:
– Vụ này tôi nhận. Bây giờ, tôi xin nói một chút về biểu giá của công ty

chúng tôi.

Nghiêm Khắc lấy tay đè lên tệp tài liệu của lão Hình:

– Việc này gấp gáp. Ông cố gắng tìm được trong năm ngày là tốt nhất.

Tôi sợ, nếu để dây dưa, tên trộm vứt chiếc USB đi, rồi nó lại rơi vào tay
người khác thì còn khó tìm nữa. Thế này nhé. Chuyện này rất quan trọng.
Nếu ông tìm được tên trộm trong hai ngày, thì tôi đưa ông hai mươi vạn. Ba
ngày là mười lăm vạn. Còn năm ngày là mười vạn.

Nghiêm Khắc tưởng lão Hình sẽ phải bất ngờ lắm, hoặc lại lấy tay bụm

miệng cười. Nhưng lão Hình không cười, mà nói rất nghiêm túc:

– Ông Nghiêm Khắc, ông đừng tưởng trả thế là nhiều. Giá của tôi cũng

phải cỡ như vậy.

Nghiêm Khắc ngẩn tò te.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.