TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 190

Hình chuyện xảy ra hôm ở túp nhà nhỏ ngoại ô phía đông thành phố.
Chuyện này, hắn không kể với người quen. Nhưng với một người xa lạ như
lão Hình, tự dưng hắn lại kể. Kể rõ ràng, rành mạnh, từ đầu chí cuối. Nói
vậy, chứ vẫn cắt xén đầu đuôi. Hắn lờ tịt chuyện trộm chiếc túi của Lưu
Nhảy Vọt, lờ tịt chuyện sau đó lại đến biệt thự Bethoven ăn trộm. Chỉ kể
mỗi chuyện xảy ra hôm ở túp nhà nhỏ ngoại ô phía đông thành phố. Ngay
cả chuyện này, hắn cũng chỉ nói phần trọng tâm, còn lờ đi chuyện “thằng
em” phía dưới bị liệt. Hắn kể chuyện chiếc túi của mình, thật ra là của Lưu
Nhảy Vọt, bị bọn Cam Túc cướp. Lão Hình nghe xong, an ủi:

– Mất mỗi chiếc túi, không phải chuyện gì to tát.

Lại bảo:
– Bọn này còn tử tế đấy. Phải bọn khác, có khi còn giết người diệt khẩu.

Bọn chúng giết người chỉ vì vài trăm bạc.

Đến lúc này thì Thanh Diện Thú Dương Chí sôi máu, chẳng cần biết nếp

tẻ ra làm sao:

– Tử tế cái cứt!
Rồi buột miệng kể luôn với lão Hình chuyện “thằng em” bên dưới sợ quá

hóa đơ ra sao. Lão Hình lúc đầu có phần sửng sốt, sau lại tủm tỉm cười.
Thấy Thanh Diện Thú Dương Chí nổi cáu đến nơi, lão ta bèn thay đổi thái
độ, nói nghiêm túc:

– Thế thì đúng là to chuyện rồi.

Thanh Diện Thú Dương Chí lửa giận phừng phừng, chỉ vào mặt lão

Hình:

– Chỉ tại ông anh. Hôm nay, nếu ông anh không chen ngang, thì thằng

em đã xơi tái chúng nó rồi!

Lão Hình lại an ủi:

– Chuyện đã đến nước này, có giết chúng nó cũng vô ích. Chú mày nên

đi khám bác sĩ tâm lý đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.