TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 192

Thanh Diện Thú Dương Chí ngẩn người. Rồi thở dài:
– Được thì có được, nhưng thứ ấy không ở trong tay em.

Đến lượt lão Hình ngạc nhiên. Vội hỏi:
– Thế ở đâu?
Thanh Diện Thú Dương Chí:

– Lúc bỏ chạy, em đã vứt chiếc túi đi. Có thể, một thằng khốn khác đã

nhặt lấy nó rồi.

Lão Hình sửng sốt:
– Ai vậy?

Thanh Diện Thú Dương Chí hỏi lại:
– Trong chiếc USB là cái gì? Quan trọng không?
Lão Hình:

– Thứ trong đó, không quan trọng với anh và chú mày, nhưng quan trọng

với người khác.

Thanh Diện Thú Dương Chí:
– Ai vậy?

Lão Hình bắt đầu bực:
– Anh hỏi chú mày, hay chú mày hỏi anh? Kẻ nhặt chiếc túi là ai?
Thanh Diện Thú Dương Chí lại giả tảng:

– Lúc ấy, trong hẻm tối om, em nhìn không rõ bộ dạng nó.
Lão Hình biết tên Thanh Diện Thú Dương Chí này định giở trò, thở dài:
– Xem ra, anh đã nhầm. Anh coi chú mày là bạn, nhưng chú mày lại

không coi anh là bạn.

Rồi bảo:
– Chịu khó nghĩ đi, nghĩ cho ra người kia đi.
Lại tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.