TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 220

Thanh Diện Thú Dương Chí giật mình:
– Vậy ở đâu?

Lưu Nhảy Vọt:
– Tối hôm ấy, tôi mải đuổi theo ông, không để ý đến chiếc túi. Lúc quay

lại, thì chiếc túi đã bị người khác lấy mất rồi.

Lần này, đến lượt Thanh Diện Thú Dương Chí thiếu suýt nữa thì bất tỉnh

nhân sự. Đợi khi trấn tĩnh lại, hắn dám chắc là Lưu Nhảy Vọt đang nói dối.
Lưu Nhảy Vọt giơ tay phân bua:

– Khi nãy có hai người đến tìm chiếc túi. Vừa nãy không có, bây giờ có

thế đếch nào được.

Ý nói lão Hình và Nhiệm Bảo Lương đến tìm túi. Lại bảo:
– Hai người khi nãy cũng bảo tôi đưa chiếc USB ra, thì cho tôi tiền. Nếu

tôi có thật, thì đã đưa cho họ rồi.

Rõ là lúc ấy lão Hình không hề nói đến chuyện tiền nong. Nhưng Thanh

Diện Thú Dương Chí nghĩ, thấy Lưu Nhảy Vọt nói có lý. Kể cả là không
tin lời Lưu Nhảy Vọt, thì cũng phải tin sự lọ mọ tìm kiếm của hắn khi nãy.
Túp nhà bé bằng mắt muỗi, có bao nhiêu ngóc ngách, hũ lọ, hắn đều lục lọi
cả rồi, vẫn không có. Một tên đầu bếp có thể để chiếc túi ở đâu được nhỉ?
Một tên đầu bếp không lẽ nào nhìn thấy tiền mà không sáng mắt ra. Lúc
này, Thanh Diện Thú Dương Chí mới biết mình đã tốn công vô ích. So với
việc tốn công tốn sức ở đây, chẳng thà nghĩ cách khác, bèn đứng lên định
đi. Nhưng Lưu Nhảy Vọt giữ hắn lại, đòi hắn trả lại chiếc túi đã trộm của
Lưu Nhảy Vọt. Nếu không trả túi, thì cũng phải trả cho gã số tiền sáu vạn
bốn nghìn một trăm tệ bị mất. Thanh Diện Thú Dương Chí quan tâm đến
chiếc USB, còn Lưu Nhảy Vọt lại truy cứu tờ giấy ghi nợ của mình. Thanh
Diện Thú Dương Chí quan tâm đến chiếc túi thứ hai, còn Lưu Nhảy Vọt lại
lăn tăn chiếc túi thứ nhất. Một người muốn đi, người kia lại cứ túm chặt
không cho đi. Cứ thế giằng co nhau. Thanh Diện Thú Dương Chí bảo:

– Bỏ tay ra. Đợi tôi tìm được chiếc USB, có tiền, khắc sẽ trả ông.
Lưu Nhảy Vọt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.