TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 219

đôi. Kể cả là Lưu Nhảy Vọt không nói dối, trong chiếc túi của gã quả là có
một tờ giấy ghi nợ, trên đó có sáu vạn tệ, đi chăng nữa. Kể cả là chiếc USB
không bán được giá cao, thì cũng không thể giá quá thấp, lấy số giữa, cũng
phải được bốn mươi vạn tệ. Lưu Nhảy Vọt được hai mươi vạn, cao hơn 3
lần số tiền sáu vạn kia, cần gì phải lăn tăn về chiếc túi bị mất nữa? Nghe
Thanh Diện Thú Dương Chí nói, Lưu Nhảy Vọt tỉnh hẳn. Gã đã hiểu, vì sao
Thanh Diện Thú Dương Chí lại ngược đến tìm gã. Trước Thanh Diện Thú
Dương Chí, lão Hình và Nhiệm Bảo Lương vì sao lại đến tìm gã. Mất túi,
rồi lại nhặt được túi. Vốn cứ tưởng chiếc túi mình bị mất có giá hơn chiếc
túi nhặt được. Lúc lục lọi chiếc túi nhặt được, còn chửi Thanh Diện Thú
Dương Chí không biết trộm thứ cho ra hồn. Bây giờ xem ra, có chiếc USB
này, coi như mất hạt vừng, được quả dưa hấu, mất con cừu, được con ngựa.
Rõ thật là trong họa có phúc. Lưu Nhảy Vọt thấy tâm can nhẹ nhõm hẳn.
Thanh Diện Thú Dương Chí thấy Lưu Nhảy Vọt đổi ý, biết sự việc đã có cơ
chuyển, liền đặc biệt nhấn mạnh:

– Chiếc túi này vốn dĩ là của tôi đấy nhé.

Lưu Nhảy Vọt gật đầu. Nhưng lúc này, cái gật đầu không phải vì tán

đồng câu nói của Thanh Diện Thú Dương Chí, mà vì sau khi biết chiếc
USB này đáng tiền, gã bèn âm thầm đổi ý. Nếu chiếc USB không đáng tiền,
khi có người đến tìm, gã sẽ đưa nó ra ngay. Nhưng bây giờ, đã biết là nó rất
rất đáng tiền, nên chuyện có đưa nó ra hay không, gã còn phải tính cái đã.
Hoặc giả, một khi chiếc USB đã đáng tiền như vậy, nó lại ở trong tay Lưu
Nhảy Vọt, thì một mình Lưu Nhảy Vọt cũng có thể bán được, cần đếch gì
phải hợp tác với Thanh Diện Thú Dương Chí. Suy nghĩ của Lưu Nhảy Vọt
giống hệt như khi Thanh Diện Thú Dương Chí biết chiếc USB này đáng
tiền, không cần một vạn tệ của Lão Hình, chuồn luôn khỏi quán ăn. Cũng
giống như khi Thanh Diện Thú Dương Chí lúc đầu không muốn gặp Lưu
Nhảy Vọt, mà muốn trộm lại chiếc túi từ tay Lưu Nhảy Vọt, rồi tự mình
quyết định vụ trao đổi bốn mươi đến năm mươi vạn tệ. Tư tưởng thông rồi,
Lưu Nhảy Vọt gật đầu, rồi bắt đầu giả vờ ngây ngô, tặc lưỡi:

– Chuyện ông nói hay thì có hay, nhưng chiếc túi ấy không ở chỗ tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.