TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 24

Hôm nay, Hàn Thắng Lợi lại đến. Nhưng không phải buổi tối, mà là buổi

trưa. Thường ngày, Hàn Thắng Lợi hay mặc bộ vét, mua ở quầy chợ đêm
cạnh công trường. Độ hai, ba chục tệ. Toàn hàng si-đa không rõ nguồn gốc.
Nhưng hôm nay, y không mặc vét, chỉ vận một chiếc áo may ô trắng. Trên
áo có vết máu. Ống quần cũng có vết máu. Đầu cuốn băng trắng. Lưu Nhảy
Vọt đang bán cơm ở nhà ăn công trường. Mấy trăm công nhân chen chúc
trong nhà ăn, đua nhau gõ hộp cơm. Hàn Thắng Lợi không lựa lời đòi nợ
như mọi khi, mà chen qua những người mua cơm, đến ô cửa bán cơm hét
toáng lên:

– Lưu Nhảy Vọt. Hôm nay, ông không trả tiền, tôi sẽ liều với ông một

phen!

Lưu Nhảy Vọt thấy gã máu me đầy người, phát hoảng:
– Hôm nay mày diễn vở gì đấy? Còn hóa trang nữa.
Cháu gái của Nhiệm Bảo Lương là Diệp Tịnh Dĩnh đang xới cơm bên

cạnh. Lưu Nhảy Vọt đưa muôi múc thức ăn cho Diệp Tịnh Dĩnh, rồi ra khỏi
bếp, lựa lời lôi Hàn Thắng Lợi ra phía sau nhà ăn, ấn y ngồi trên đống thép
cuốn, rồi ngồi xuống bên cạnh. Lưu Nhảy Vọt dịu giọng:

– Có vài đồng ranh mà cũng làm toáng lên chỗ đông người. Mày không

cần sĩ diện, nhưng tao cần.

Hàn Thắng Lợi túm lấy chiếc áo may ô nhuốm máu đang mặc trên

người:

– Vì ông mà tôi bị đánh đấy.

– Đứa nào?
– Ai, ông không cần biết. Tôi cũng nợ tiền người ta đấy.
Rồi trợn mắt nhìn Lưu Nhảy Vọt:

– Tôi phải học theo chúng nó. Tôi chỉ đòi tiền là tiền. Chứ chúng nó, đòi

tiền là đòi mạng đấy.

Lưu Nhảy Vọt biết Hàn Thắng Lợi thường ăn cắp vặt ngoài đường. Đoán

y lại gây chuyện, nên bị đánh. Hàn Thắng Lợi chỉ miếng băng trên đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.