TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 252

ca đánh, mà trăm phần trăm là bị người ngoài đánh. Trông thương tích của
Thanh Diện Thú Dương Chí thì rõ là đám người này cũng thuộc hàng man
rợ. Hàn Thắng Lợi buột miệng:

– Kẻ nào làm chuyện này đấy ạ?

Tào đại ca không trả lời, mà gọi Hàn Thắng Lợi đến gần:
– Thắng Lợi, anh có một việc muốn phiền chú.
Hàn Thắng Lợi tưởng các băng nhóm trộm cắp lại thanh toán nhau, Tào

đại ca muốn y đi đánh nhau, nên trong bụng có phần sợ. Thanh toán giữa
đám trộm cắp thì toàn là dao trắng đi vào, dao đỏ đi ra. Nhưng hôm qua,
Tào đại ca đã giúp y như thế, nên Hàn Thắng Lợi không tiện từ chối, đành
nói liều:

– Chỉ cần làm được, em sẵn sàng.
Tào đại ca gật đầu:
– Không phải vì chuyện hôm qua anh giúp chú, nên hôm nay nhờ chú

đến giúp anh đâu. Anh không bao giờ thiển cận như thế cả. Chẳng qua là sự
trùng hợp. Đành vậy.

Nghe Tào đại ca nói thế, máu hảo hán trong Hàn Thắng Lợi trào lên. Y

cuống quýt:

– Xin Đại ca cứ nói.
Tào đại ca:

– Cái gã Lưu Nhảy Vọt lần trước chú dẫn đến có phải là bạn thân của

chú không?

Câu chuyện đột ngột rẽ sang Lưu Nhảy Vọt. Hàn Thắng Lợi không hiểu

đầu cua tai nheo làm sao, đành nói thật:

– Lão ấy nợ em tiền.

Tào đại ca xua tay:
– Khoan hãy nói chuyện tiền.
Rồi chỉ vào Thanh Diện Thú Dương Chí đang nằm trên giường, bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.