TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 257

chỉ đến lần đầu, lão Tề cũng đồng ý xem tướng cho Lận. Nhưng nói trước
là chỉ nói chuyện 30 năm về trước. Hai người vốn không quen biết nhau,
vậy mà khi nói về chuyện 30 năm trước của Lận, lão Tề giống như một anh
đồ tể tài hoa có tài pha thịt đạt đến độ tinh xảo, bóc tách phanh phui mọi
thớ thịt, cọng xương liên quan đến Lận. Lận nghe mà bạt vía kinh hồn, mồ
hôi vã ra như tắm. Nửa năm sau, lão Tề lại bổ sung thêm chuyện của Lận
30 năm về sau. Lận cũng lại một phen khiếp đảm. Một lần, Lận tháp tùng
Bộ trưởng Giả tới vùng Nội Mông công tác. Ban ngày thị sát, buổi tối tán
dóc ở khách sạn. Lận vô tình nhắc đến chuyện lão Tề, làm Bộ trưởng Giả
sửng sốt. Sau khi về đến Bắc Kinh, một buổi tối, chiêu đãi khách xong, Bộ
trưởng Giả đột nhiên bảo Lận đưa ông ta đến Quán trà lão Tề. Vì có Lận
đưa đến, nên lão Tề đồng ý xem tướng cho Giả luôn. Nhưng xem xong, lão
Tề không nói năng gì. Giả có vẻ khó hiểu. Lão Tề liền chắp tay:

– A di đà Phật. Quý bất khả ngôn. Bởi vậy, tôi xin phép không nói.

Lận:
– Này ông Tề, ông làm cái quái gì đấy. Lãnh đạo không thời gian rỗi để

mà uống cho nhà ông mười bữa trà đâu đấy.

Lão Tề mỉm cười:

– Thiên cơ bất khả lộ.
Lận toan sấn đến đá lão Tề, nhưng Giả mỉm cười ngăn lại. Tối hôm đó

chỉ uống trà, không nói chuyện gì nữa. Về sau, Lận lại dẫn Nghiêm Khắc
đến uống trà. Qua mười bữa trà, Nghiêm Khắc cũng nhờ lão Tề xem tướng
cho. Lão Tề xem xong, viết hai câu:

– Xuân đả lục cửu đầu, vũ qua địa bì thấp.

Nghiêm Khắc không hiểu ý tứ ra làm sao. Lận cũng tắc tị. Hỏi lão Tề,

lão ta không nói. Nghiêm Khắc thấy không yên tâm, bèn truy hỏi, lão Tề
buột ra một câu:

– Ý tốt.
Nghiêm Khắc mới thôi, không truy vấn nữa. Lận và Nghiêm Khắc đến

Quán trà lão Tề uống trà, lúc đầu chỉ là để xem tướng. Nhưng dần dà,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.