TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 302

ức hiếp, sẽ sống mở mày mở mặt, sống vẻ vang. Đến lúc ấy, mụ vợ cũ
Hoàng Hiểu Khánh sẽ phải chống mắt ra mà xem Lưu Nhảy Vọt này rốt
cuộc là ai. Cũng để cho thằng con Lưu Bằng Cử biết rằng, bố nó không bao
giờ nói khoác. Đã bảo có tiền là có tiền. Nghĩ thế, Lưu Nhảy Vọt thấy phấn
chấn hẳn. Đột nhiên, lại nghĩ đến Mã Man Lệ đang ở lại Bắc Kinh. Cô ta
vẫn chưa biết gì về chuyện Lưu Nhảy Vọt về Hà Nam. Lưu Nhảy Vọt còn
một chiếc túi xách đựng đồ đạc để lại Hiệu tóc Man Lệ. Đợi mở nhà hàng
xong, phát tài, Lưu Nhảy Vọt sẽ bảo cô ấy đến làm bà chủ. Nhưng gã lại
không dám chắc liệu cô ta có đồng ý hay không. Cô ta gắn bó với đàn ông,
dường như không hoàn toàn vì tiền. Thế nhưng, cô ta cũng xem thường
những kẻ nghèo hèn. Nghèo hèn không chỉ có nghĩa là nghèo, mà còn có
nghĩa là bản lĩnh của gã không bằng những người khác. Lưu Nhảy Vọt là
một anh đầu bếp ở công trường, nên Mã Man Lệ xem thường gã. Để đến
khi Lưu Nhảy Vọt trở thành ông chủ nhà hàng, biết đâu, Mã Man Lệ sẽ lại
nhìn gã bằng con mắt khác. Ngoài chuyện giàu nghèo, Mã Man Lệ còn
quan tâm đến chuyện người ấy có biết ăn nói hay không. Khi chỉ là một anh
đầu bếp, Lưu Nhảy Vọt nói năng vụng về. Ấy là bởi nói năng cứ phải trông
nét mặt người khác, thành ra cảm thấy bị ức chế. Nhưng khi đã có thể tự
mình quyết định mọi thứ, bạo gan rồi, không biết chừng sẽ lại nói năng lưu
loát, văn vẻ. Cứ nghĩ vơ vẩn như thế, hết buồn lại vui. Tàu đã qua Phong
Đài, đến Trách Châu. Tàu dừng ở Trác Châu năm phút, rồi lại tiếp tục hành
trình về phía nam. Lúc tàu chạy qua đường hầm trong núi, người bán cơm
hộp đẩy xe đi qua. Lưu Nhảy Vọt bỗng thấy đói cồn cào. Từ đêm qua đến
sáng nay, Lưu Nhảy Vọt chỉ mải tháo thân, quên mất chưa có gì đút vào dạ
dày. Bây giờ, khó khăn lắm mới bình tĩnh trở lại, nên nhìn thấy xe cơm là
bụng đói cồn cào. Hỏi giá tiền, một hộp cơm rải mấy cọng giá đỗ, bên trên
chềnh ềnh hai miếng thịt mỡ, giá năm tệ. Lưu Nhảy Vọt lại cảm thấy không
đáng. Vốn là một đầu bếp, Lưu Nhảy Vọt biết thừa, giá thành của hộp cơm
này không quá năm hào. Thứ đáng giá năm hào mà bán những năm tệ. Đám
bán cơm hộp trên tàu kể cũng ác thật. Bọn họ cậy tàu đang chạy, hành
khách không xuống tàu được, nên cầm dao giết người. Lưu Nhảy Vọt vốn
còn hơn hai trăm tệ trên người. Số tiền này do gã giật của tên Tiểu Mập ở lò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.