TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 304

Người đó điềm nhiên hút thuốc, chỉ cười, không đáp. Lưu Nhảy Vọt chợt

hiểu ra, con trai gã đã bị bắt cóc. Chuyện thằng con bị bắt cóc còn to tát
hơn cả chuyện mất túi và tờ giấy ghi nợ. Sự việc lại thay đổi. Từ một con
hổ biến thành một con cá sấu. Con cá sấu này không những muốn ăn thịt
Lưu Nhảy Vọt, mà còn muốn ăn thịt cả con trai gã. Đồng thời, Lưu Nhảy
Vọt biết rằng, người lạ mặt này lại là một bọn người khác đang truy tìm
chiếc USB. Đám người này thuộc về ai, Lưu Nhảy Vọt không biết. Nhưng
rồi lại lo gã đàn ông này lừa Lưu Nhảy Vọt. Hắn ta không hề tìm thấy con
trai gã, mà chỉ muốn lấy thằng con ra để uy hiếp gã. Người kia dường như
đọc được ý nghĩ của Lưu Nhảy Vọt, nắm lấy vai gã kéo về một chiếc cột
trên sân ga. Vừa đi, hắn vừa rút chiếc điện thoại di động, bấm số, rồi đưa
cho Lưu Nhảy Vọt. Lưu Nhảy Vọt cầm lấy điện thoại, vừa hỏi:

– Ai đấy?

Thì người ở đầu dây bên kia đã bật khóc:
– Bố ơi, con đây.
Đúng giọng thằng Lưu Bằng Cử, con trai Lưu Nhảy Vọt. Không đợi Lưu

Nhảy Vọt hỏi tiếp, Lưu Bằng Cử cuống quýt trong điện thoại:

– Bố ơi, bố lấy trộm cái gì trong túi, để đến nỗi người ta bắt bọn con nhốt

vào phòng tối.

“Bốp”, hình như là một cái bạt tai. Lưu Bằng Cử bắt đầu van xin. Không

phải van xin Lưu Nhảy Vọt, mà là van xin người ở đầu dây bên kia điện
thoại:

– Chú ơi, đừng đánh cháu, cháu không cầm thật mà.

Trong chiếc điện thoại còn vang lên tiếng thút thít của Mạch Đô Na, bạn

gái Lưu Bằng Cử:

– Anh ơi, tha cho em. Em chẳng liên quan gì đến chuyện này cả.
Hộp cơm trong tay Lưu Nhảy Vọt rơi bịch xuống đất. Mặt gã tái mét.

Rồi nhìn người kia. Hắn ta khịt mũi, vừa cười giả lả, vừa cất điện thoại.
Qua vụ việc mười mấy ngày nay, Lưu Nhảy Vọt đã học được cách nhìn
người. Phàm là những kẻ gặp những chuyện giết người cướp của mà còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.