TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 313

động tĩnh bên trong. Nghe ngóng hồi lâu, không thấy động tĩnh gì, mới
vòng qua phía sau lò vịt, cậy cửa sổ, nhảy vào trong. Lưu Nhảy Vọt vào
trong đã nửa tiếng đồng hồ, nhưng mãi không thấy ra. Tên Lỗ bắt đầu sốt
ruột. Phương nhìn đồng hồ bảo:

– Đợi thêm tí nữa. Cũng có thể đám người ở lò vịt đã chuyển lồng lông

vịt đến nơi khác chăng.

Lại bảo:
– Cũng có thể, tên đầu bếp đang trộm thứ khác nữa chưa biết chừng.
Đợi thêm mười lăm phút, Lưu Nhảy Vọt vẫn chưa ra. Phương bắt đầu

cảm thấy có gì đó không ổn. Hai tên đang định xuống xe để tới lò vịt xem
thế nào, thì… “rầm rập”, một đám người chạy như bay đến trước xe ô tô.
Cầm đầu là Thôi Đầu trọc ở lò vịt. Bọn Phương rút súng bắn bi sắt ra,
nhưng đám Thôi Đầu trọc cũng đã lăm lăm hai khẩu súng săn, chĩa vào
kính trước xe ô tô. Tối qua, Phương và Thôi Đầu trọc đã chạm trán nhau
dưới chân cầu Vương Bát Phần. Khi ấy, bọn Thôi Đầu trọc cầm dao, còn
Phương, tức Phương Tuấn Đức, cầm súng. Nhờ đó, Phương Tuấn Đức đã
ép bọn Thôi Đầu trọc phải rút lui. Nhưng bây giờ, súng đấu súng, đám Thôi
Đầu trọc lại đông, Phương Tuấn Đức biết hắn không có cơ thắng, bèn cất
súng, hạ cửa kính xe xuống, có vẻ khó hiểu:

– Sao chúng mày biết?
Thôi Đầu trọc cười, lấy súng săn chỉ vào lò vịt:
– Tên đầu bếp đang ở trong lò vịt. Lão ta đã gọi điện thoại cho chúng

tao.

Hàn Thắng Lợi cũng có mặt trong đám đông, giờ mới rút điện thoại di

động ra, có phần tự đắc:

– Lão ấy gọi cho tao.
Phương Tuấn Đức lúc ấy mới biết đã mắc lừa Lưu Nhảy Vọt. Thì ra, nói

chuyện tào lao suốt đường đi không phải là nói chuyện suông. Vừa nãy, gã
ta không muốn tới lò vịt, cũng chỉ là động tác giả mà thôi. Phương Tuấn
Đức lắc đầu, nhìn Thôi Đầu trọc cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.