TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 311

– Tôi luôn để chiếc USB trong người. Tối qua, bị bọn chúng bắt. Nhân

lúc bọn chúng không để ý, tôi vứt nó vào trong lồng đựng lông gà.

Phương vẫn chưa tin:

– Tối qua, lúc bỏ trốn, sao ông không cầm theo?
Lưu Nhảy Vọt:
– Sợ lại bị tóm. Phải giấu ở ngay hang ổ của chúng, chúng mới không

tìm được.

Phương nhìn Lưu Nhảy Vọt vẻ dò xét. Lưu Nhảy Vọt:
– Đằng nào, tôi cũng nói ra sự thật rồi. Tin hay không, tùy ông.
Phương ngẫm nghĩ, thấy chuyện này không lô-gíc lắm. Nhưng chính vì

không lô-gíc, nên Phương mới tin. Hắn gật đầu:

– Một tay đầu bếp như ông, thế mà gớm.
Nhưng Phương cũng không phải tay vừa. Miệng nói vậy, nhưng trong

bụng, hắn vẫn còn ngờ vực Lưu Nhảy Vọt. Nhưng lại nghĩ, Lưu Nhảy Vọt
và con trai gã đang ở trong tay hắn, Lưu Nhảy Vọt không đời nào dám nói
dối hắn. Kể cả là nói dối, nhưng bố con Lưu Nhảy Vọt đều đang ở trong tay
hắn, hắn chẳng sợ. Đợi khi lời nói dối được phanh phui, Phương sẽ cho gã
đầu bếp này biết tay. Mải nói chuyện, ô tô đã về tới Bắc Kinh. Lúc ấy là hai
giờ chiều. Phương bàn với Lưu Nhảy Vọt xem lấy lại chiếc USB bằng cách
nào. Cả hai đều cho rằng, chiếc USB để ở trong lò vịt. Lò vịt của Tào lại
không phải nơi bình thường. Phải dùng mưu, chứ không thể đoạt chiếm
một cách thô bạo. Ban ngày ban mặt rõ là không thích hợp. Không phải
Phương lo đánh không lại đám người ở lò vịt. Đám ở lò vịt có dao, nhưng
Phương có súng. Vấn đề ở chỗ, khi đánh nhau to, dễ bị phát giác. Hắn bèn
quyết định đợi đến đêm sẽ tới lò vịt để trộm lại chiếc USB. Phương hỏi:

– Ban đêm, ở lò vịt có người không?

Lưu Nhảy Vọt:
– Chịu. Ai mà biết được là tối nay bọn chúng có chuyện gì ở đó hay

không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.