TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 46

– Ông không phải nhân vật chính, nhưng cũng không được chủ quan. Mụ

vợ tôi giống như loài chồn sóc. Có lúc, chén cả vịt ốm. Nếu không, tôi đã
chẳng nhờ ông đóng thế cái tay An Huy kia.

Lưu Nhảy Vọt gật gù, gạt tay An Huy kia sang một bên, rồi lại hỏi câu

khác. Gã chỉ vào tấm ảnh trên báo, rồi gõ gõ mặt sau tờ báo, nói:

– Gây cho người ta bao phiền toái thế này, cái tay chụp ảnh nó mưu toan

gì nhỉ? Tiền chăng?

Nghiêm Khắc than:
– Đằng sau tiền, còn ẩn một chữ: Hận. Hận người khác sống sướng hơn

mình.

Lưu Nhảy Vọt lại gật gù, hiểu rồi. Trong tấm ảnh, góc xa xa có một

trung tâm thương mại tổng hợp mới xây. Nghiêm Khắc chỉ lên mái nhà
trung tâm thương mại:

– Nên ém một tay bắn tỉa ở đây. “Pằng” một phát, tên kia ngoẻo luôn.
Lưu Nhảy Vọt còn một câu hỏi nữa. Câu hỏi này cũng giống với câu hỏi

của Nhiệm Bảo Lương, một ông chủ bự như Nghiêm Khắc, khi để xảy ra
chuyện như thế, có gan làm sao không có gan chịu? Quan hệ với gái thì
cũng đã quan hệ rồi. Vợ biết thì cũng đã biết rồi. Ra tòa bỏ quách vợ, rồi
kết hôn với cô ca sĩ kia, thế có phải xong chuyện không? Sau này, chẳng
việc gì phải lén lén lút lút nữa. Việc đếch gì phải nhọc công tốn sức diễn lại
cuộc sống để gạt mụ vợ? Về điểm này, Nghiêm Khắc thật không bằng cái
tay Lý Canh Sinh chuyên làm rượu rởm của Công ty rượu Thái Bình
Dương ở Lạc Thủy, Hà Nam. Đành rằng Lý Canh Sinh cướp vợ của Lưu
Nhảy Vọt, nhưng hắn ta còn dám làm dám chịu. Nghĩ thế, nhưng Lưu Nhảy
Vọt không dám hỏi thẳng Nghiêm Khắc, chỉ tự nhủ, con người ta ai cũng
có cái khó của mình. Một ông chủ hách như thế, té ra, cũng gặp phiền toái
vì vợ. Từ đó, Lưu Nhảy Vọt có chút cảm thông với Nghiêm Khắc. Hoặc
giả, hai người có phần đồng bệnh tương liên. Bảo đồng bệnh cũng chẳng
đúng. Nhưng hai người đều giống nhau ở chỗ: sợ vạch rõ chân tướng của
thế giới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.