TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 98

– Tôi tìm túi không phải vì tiền, mà vì một tín vật trong đó.
Rồi vội tiếp lời:

– Đứa ăn trộm của tôi, trên mặt nó có một vết chàm màu xanh.
Tên đầu trọc họ Thôi chẳng thèm để ý đến mấy lời huyên thuyên của

Lưu Nhảy Vọt:

– Đặt cọc một nghìn tệ!

Hàn Thắng Lợi đưa mắt nhìn Lưu Nhảy Vọt. Lưu Nhảy Vọt đứng ngây

như phỗng. Gã không ngờ, mình mất túi, muốn tìm, lại phải nộp tiền.
Nhưng nghĩ lại, đoán đây chắc là luật lệ trong nghề, nên không dám hỏi
thêm, vội vàng lôi tiền từ trong túi ra. Nhưng, lấy đâu ra tiền chẵn, chỉ còn
toàn tiền lẻ loại năm tệ, mười tệ. Gom hết vẫn chưa đủ một trăm tệ. Thôi
Đầu trọc chau mày:

– Muốn tìm thật hay tìm giả vờ?
Lưu Nhảy Vọt cuống quýt:

– Anh ạ, trên người tôi có đúng ngần này. Bây giờ, tôi sẽ về vay tiền để

nộp lại anh.

Lúc này, Tào ngẩng mặt khỏi tờ báo, nhìn ra cửa định nói điều gì đó.

Con sáo trong lồng treo phía trên đầu gã vừa nãy còn ngủ. Bây giờ đã tỉnh,
véo von:

– Vất vả quá!

Tào nhìn con sáo, gật đầu:
– Chính thế.
Thôi Đầu trọc nhận tiền, rồi lại đi xem tivi. Lưu Nhảy Vọt vội hướng vào

trong lò vịt, dường như để nói với con sáo, mà cũng như để nói với Tào:

– Xin đa tạ, đa tạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.