TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 96

Ngọn đèn nhỏ thắp sáng nghìn năm tăm tối
Bầu trí tuệ xóa sạch ngu muội vạn năm

Đám đàn em xem xong, mù tịt. Chẳng đứa nào khen, cũng chẳng đứa

nào chê. Câu đối cứ treo mãi ở đó.

Hàn Thắng Lợi dẫn Lưu Nhảy Vọt đi xuyên qua khu chợ đầu mối đến lò

vịt của Tào. Tào đang ngồi trên ghế Thái sư, giương kính lúp đọc báo.
Được vài dòng, lại lấy giấy vệ sinh lau nước mắt lèm nhèm do bệnh mắt
hột. Một tên mập còn ít tuổi đang mổ vịt ở góc tường. Nhìn biết ngay là
lính mới, vừa đến lò vịt. Khi chọc tiết vịt, nó quay mặt ra đằng sau. Lưỡi
dao vừa đâm vào, cổ vịt tóe phụt máu. Con vịt giãy dụa, làm máu không
phun vào chiếc chậu nhựa đặt đưới đất, mà vọt thành hình cầu vồng, bắn
lên tường. Tên Tiểu Mập hoảng quá, vội ấn đầu con vịt xuống. Nào ngờ, tia
máu đổi hướng, phụt thẳng vào tờ báo của Tào, vấy cả lên tay Tào. Trong
lò vịt có một tên đầu trọc đang xem ti vi. Ti vi đang chiếu cảnh các cô
người mẫu khoe cặp chân trần rõ dài. Tên đầu trọc tạm gác các cô người
mẫu sang một bên, sấn tới đá Tiểu Mập:

– Mẹ kiếp, lần này thì mày sáng mắt ra rồi chứ? Giết vịt không nên hồn,

còn đòi ra phố?

Tào không hề tỏ ra bực tức. Y quẳng tờ báo xuống, lấy giấy vệ sinh vẫn

dùng để lau nước mắt lèm nhèm do bệnh đau mắt hột lau vệt máu trên tay,
thủng thẳng:

– Muốn sớm ra phố, kể cũng tốt.
Rồi từ tốn hỏi tên Tiểu Mập:

– Hồng Lượng, trên phố toàn những gì?
Tiểu Mập tên thật là Hồng Lượng. Nó ngẩn tò te, nghĩ ngợi giây lát rồi

trả lời:

– Người ạ.

Tào than:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.