TỘI LỖI KHÔNG CHỨNG CỨ - Trang 277

bài thi toán, còn in sẵn đáp án chuẩn cho anh rồi, anh hãy chờ các anh điền
đáp án chuẩn anh ấy đưa ra vào chỗ trống trong bài thi mà thôi.”

Trong mắt Triệu Thiết Dân hiện lên tia sáng lạnh lẽo, giây lát sau, ông

lắc đầu, nói: “Tôi không tin, tôi sẽ đi kiểm chứng. Ngoài dấu vân tay, còn
có cả gậy phóng điện, dây nhảy thể thao, có thể những công cụ phạm tội
này được giấu ở ngay trong túi xách của anh ta.”

Nghiêm Lương nói vẻ tức giận: “Tôi đã nói với anh là anh không nên

manh động, anh làm như vậy thì chẳng điều tra ra được kết quả gì đâu!”

Triệu Thiết Dân chợt nghiến răng nói: “Tôi điều tra vụ án còn cần

người khác dạy bảo sao?! Chỉ cần anh ta là hung thủ thực sự, tôi chắc chắn
sẽ lôi ra được chứng cứ của anh ta.”

Nghiêm Lương mím môi, cả hai người nhìn chằm chằm nhau giây lát,

ông thở dài, nói: “Tùy anh, có lẽ anh kích động anh ấy một chút cũng hay.
Bây giờ tôi chỉ cần anh giúp tôi một việc.”

“Nói đi!” Nét mặt Triệu Thiết Dân rõ ràng là đang tức giận, nhưng

xem ra, việc này nhất định ông vẫn sẽ giúp.

Nghiêm Lương bật cười, nói: “Được rồi, tôi không tranh luận với anh

nữa. Tôi muốn nhờ anh viết một tờ giấy giới thiệu, tôi muốn đến thành phố
Ninh điều tra mấy thứ.”

“Về Lạc Vấn à?”
“Đúng vậy.”
“Anh đi một mình sao?”
“Đúng thế, trước khi sự việc được rõ ràng, tôi cũng không muốn người

khác biết được đối tượng tôi nghi ngờ.”

Triệu Thiết Dân gật đầu: “Được, không có vấn đề gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.