TỘI LỖI KHÔNG CHỨNG CỨ - Trang 352

69

◄○►

Ngồi trong taxi, Lạc Vấn mơ màng nhìn cảnh vật đang lướt qua bên ngoài
cửa xe, như thể lại trải qua những tháng năm của tám năm qua.

Từ khi vợ con ông mất tích, ông liên tục tìm kiếm.
Trong phòng không kiểm tra thấy vết máu, xung quanh cũng không

xuất hiện thi thể không rõ danh tính. Ông vẫn luôn ôm ấp tia hi vọng mong
manh, ông tưởng rằng vợ con ông vẫn sống trên đời, ông tưởng tượng ra tất
cả mọi tình huống có thể xảy ra, ví dụ như bị lừa đem bán, bị nhốt trong
một vùng núi nào đó không trốn ra được.

Đương nhiên ông cũng từng nghĩ đến kết quả xấu nhất, cả hai người

đều đã gặp phải bất trắc. Nhưng, mỗi lần hiện ra suy nghĩ này, trong lòng
ông lại lập tức phủ định.

Không biết đáp án chính là vẫn còn hi vọng.
Biết đáp án rồi thì tất cả những hi vọng đều bị dập tắt.
Tám năm qua, ông liên tục đi đi lại lại hai thành phố Ninh - Hàng, xin

Sở Công an thành phố Ninh, xin Sở Công an thành phố Hàng, xin Sở Công
an tỉnh.

Nhưng trong nhà ông không có vết máu, ở xung quanh cũng không

tìm thấy thi thể, theo như quy định, không thể nào coi vụ án này thành vụ
án mạng để điều tra được, chỉ có thể giải quyết theo án mất tích. Dù thân
phận của ông đặc biệt, lãnh đạo Sở Công an thành phố cũng rất đồng tình
với tình hình gia đình ông, đã ra chỉ thị phái rất đông lực lượng cảnh sát
điều tra, nhưng không thu được kết quả gì.

Về phía thành phố Hàng, lãnh đạo Sở Công an tỉnh cũng có lời nhờ họ

giúp đỡ tìm ra người có dấu vân tay đó, nhưng manh mối quá ít, Sở Công
an thành phố Hàng không thể nào vì một vụ án mất tích mà đối chiếu dấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.