TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 179

Tốt rồi, Cecilia nghĩ, xong rồi. Anh ta đã dừng lại. Tạ ơn Chúa! Cô cảm

nhận cả thể xác lẫn tinh thần của mình đều suy kiệt, điều cô chưa từng trải
qua kể từ khi lăn lộn với cuộc đời.

“Thậm chí anh đã từ bỏ chuyện ấy,” John-Paul nói tiếp.

Chúa ơi!
Anh muốn cô biết rằng vào tháng Mười một năm ngoái, anh cố nghĩ cách

nào mới mẻ để trừng phạt bản thân, và quyết định từ bỏ việc làm tình trong
sáu tháng. Anh thấy hổ thẹn vì trước đó chưa từng nghĩ tới chuyện này. Nó
là một trong những thú vui lớn nhất đời anh. Nó suýt giết chết anh. Anh đã
lo lắng có thể cô nghĩ anh có bồ, bởi vì rõ ràng anh không thể nói ra cho cô
biết lý do thực sự.

“Ôi, John-Paul,” Cecilia thở dài trong bóng đêm vẻ tuyệt vọng.

Hành trình sửa chữa sai lầm bất tận mà anh theo đuổi suốt ngần ấy năm

quá đỗi ngớ ngẩn, trẻ con, ấu trĩ.

“Tôi đã mời bà Rachel Crowley tới dự tiệc cướp biển của Polly,” Cecilia

nhớ ra, kinh ngạc bởi sự ngây thơ đến ngốc nghếch của mình vài giờ trước.
“Tôi chờ bà ấy về nhà lúc tối. Tôi đã kể cho bà ấy nghe chuyện về Janie.
Tôi cứ nghĩ mình bao dung lắm…” Giọng cô vỡ vụn.

Cô nghe John-Paul hít một hơi dài run rẩy.

“Anh xin lỗi,” anh nói. “Sao anh cứ nói đi nói lại câu này. Anh biết là nó

chẳng có ích gì cả.”

“Không sao,” cô đáp, suýt bật cười, bởi vì đó chỉ là lời nói dối lộ liễu.
Đây là chuyện cuối cùng cô nhớ được trước khi cả hai đột nhiên chìm

vào giấc ngủ say sưa.

“Em ổn chứ?” Giờ thì John-Paul hỏi. “Em cảm thấy không sao chứ?”
Cô ngửi thấy hơi thở quen thuộc của anh mỗi sáng. Miệng cô khô khốc.

Đầu đau như búa bổ. Cô cảm thấy chếnh choáng, mệt rũ và bẽ bàng, như
thể hai người bọn họ vừa bước ra từ cuộc trác táng đáng ghê tởm vào đêm
hôm qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.