TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 193

Ngừng một lúc. Rob đâu có ngốc.
“Bọn con quên mất ngày thứ Sáu,” Rob nói. “Con biết quãng thời gian

này trong năm luôn khó khăn đối với mẹ. À, nhân tiện nói tới thứ Sáu.”

Hình như thằng bé đợi bà nói điều gì đó. Có phải sự kiện này là mục đích

chính của cuộc gọi từ Rob không? “Ừ,” bà kiên nhẫn nói. “Thứ Sáu thì
sao?”

“Lauren đã định nói với mẹ vào đêm hôm trước. Đây là ý tưởng của cô

ấy. Ừm, cũng không hẳn. Không phải đâu. Là ý tưởng của con. Chỉ là cô ấy
nói điều gì đó làm con nghĩ… Vậy đấy. Dù sao thì con biết mẹ vẫn luôn tới
công viên. Chỗ công viên đó. Con biết mẹ thường đi một mình. Nhưng con
tự hỏi không biết con có được đi cùng không. Nếu được thì cả Lauren và
Jacob nữa…”

“Mẹ không cần…”

“Con biết mẹ không cần bọn con tới đó,” Rob ngắt lời bà. Giọng thằng

bé nghe gãy gọn lạ thường. “Nhưng lần này con muốn tới đó. Vì Janie. Để
chỉ cho chị ấy thấy…”

Bà Rachel nghe giọng con trai vỡ vụn.
Nó húng hắng trong họng, rồi nói tiếp, giọng trầm hơn.

“Rồi sau đó, có một quán cà phê đẹp ở gần ga. Lauren nói quán đó mở

cửa vào thứ Sáu Tuần Thánh. Chúng ta có thể ăn sáng ở đó.” Rob ho rồi vội
vã nói tiếp. “Hoặc ít ra cũng uống chút cà phê.”

Rachel hình dung cảnh Lauren đứng trong công viên, dáng vẻ trang

nghiêm, sành điệu. Con bé khoác áo choàng màu kem chiết eo, tóc buộc
gọn, bóng mượt không lù xù, son môi của nó dùng màu trung tính, không
quá nổi bật. Nó luôn nói và làm đúng việc vào đúng thời điểm, bằng cách
nào đó, biến “lễ tưởng nhớ người chị chồng bị giết hại” trở thành một sự
kiện được sắp xếp hoàn hảo trên lịch làm việc của nó.

“Mẹ nghĩ mẹ thực sự thích…” Bà đáp, nhưng rồi nghĩ tới giọng Rob đột

nhiên vỡ vụn ra. Tất nhiên mọi ý tưởng đều từ Lauren, nhưng có thể Rob
cũng cần. Có thể nó cần làm việc này hơn là bà Rachel cần đi một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.