TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 191

tới trường, điều này là chắc chắn. Theo bản thông báo đó, cô Trudy bị điều
sang làm ở Sở Giáo dục. Bà Rachel thở dài, bà sẽ đưa cho cô ấy vào quãng
mười giờ sáng, rồi lê người trở lại bàn của mình.

“Vậy là mọi việc đều ổn cả ạ?” Rob nói. “Mẹ sẽ tới nhà bố mẹ Lauren

vào Chủ nhật tới chứ?”

“Chuyện gì nào?” Bà Rachel nói. Bà tiến vào văn phòng, đặt túi xách lên

bàn.

“Con nghĩ mẹ có thể mang theo món bánh xốp phủ kem trái cây. Nếu mẹ

thích.”

“Mang bánh xốp đi đâu? Khi nào?” Bà chẳng hiểu được Rob đang nói

chuyện gì.

Bà nghe thấy Rob hít sâu.
“Vào ngày Chủ nhật Phục sinh. Ăn trưa. Cùng với gia đình Lauren. Con

biết chúng ta đã bàn là tới nhà mẹ ăn trưa, nhưng không thể sắp xếp ổn thỏa
hết được. Bọn con đang bận lo liệu mọi thứ để sang New York. Vậy nên
bọn con nghĩ, nếu mẹ tới chỗ họ, bọn con có thể cùng lúc gặp mặt cả hai
gia đình.”

Gia đình của Lauren. Mẹ Lauren thường xuyên đi xem múa ba lê, hoặc

nhạc kịch, hoặc tới rạp hát đêm hôm trước, cho dù là gì thì bà ấy cũng coi
đó mới là việc phi thường hay tuyệt diệu. Bố Lauren là luật sư đã nghĩ hưu,
ông sẽ chuyện trò vui vẻ, lịch lãm với bà Rachel một lúc, rồi đột ngột lúng
túng rút lui với vẻ lịch sự, như thể ông không hiểu nổi bà là ai. Luôn luôn
có một người lạ mặt ngồi cùng bàn, người nào đó xinh đẹp, giống người
nước ngoài, người này sẽ nói phần nhiều với những câu chuyện không có
hồi kết về chuyến du lịch kỳ thú mới đây tới Ấn Độ hay Iran, và mọi người
trừ bà Rachel (và Jacob) thấy vô cùng thú vị. Hình như danh sách các vị
khách nhiều màu sắc này là vô cùng, bởi vì bà Rachel chưa từng gặp người
nào tới lần thứ hai. Giống như thể bọn họ được thuê đóng vai khách kể
chuyện trong mỗi dịp gặp gỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.