TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 211

tôi muốn nói là mấy anh chàng kia sẽ xem cuộn băng. Chắc chắn họ sẽ chú
ý tới nó.”

“Bọn họ sẽ thẩm vấn Connor lần nữa cho Bà Rachel hỏi. Bà ấn mạnh

chiếc điện thoại vào sát tai.

“Tôi đoán có khả năng là thế,” ông Rodney đáp. “Nhưng xin chị chớ có

kỳ vọng quá, chị Crowley. Xin chị đấy!”

Cảm giác thất vọng bao trùm, như thể ai đó vừa bảo bà bị trượt một kỳ

thi. Bà thật kém cỏi. Bà không thể giúp con gái mình. Bà lại thất bại lần
nữa.

“Ừm, nhưng đó là ý kiến của riêng tôi thôi. Những anh chàng mới đều

trẻ trung hơn, thông minh hơn tôi. Sẽ có người từ Đội Xử Lí Các Vụ án
Giết Người Chưa Phá Xong gọi cho chị trong tuần này cho biết ý kiến của
họ.”

Khi đặt điện thoại xuống, trở lại với chiếc máy vi tính, bà Rachel thấy

mắt mình mờ dần. Bà nhận ra suốt ngày hôm nay bà thấy phấn khích lắm,
như thể việc tìm được cuộn băng là điểm khởi đầu cho hàng loạt sự kiện
dẫn tới điều gì tốt đẹp lắm, tựa như bà cho rằng cuốn băng đó sẽ mang
Janie trở lại. Một phần trí óc ấu trĩ của bà không bao giờ chấp nhận chuyện
con gái mình bị sát hại. Chắc chắn một ngày nào đó một nhân vật có quyền
lực đáng kính nào đó sẽ đảm nhận vụ án và giải quyết ổn thỏa. Có lẽ Chúa
chính là nhân vật đáng kính phù hợp mà bà vẫn luôn nghĩ tới. Liệu bà có
thực sự bị mê hoặc như thế?” Kể cả trong tiềm thức?

Chúa chẳng quan tâm đâu. Chúa chẳng quan tâm chút nào. Chúa đã ban

cho Connor Whitby ý chí tự do, Connor đã dùng ý chí tự do đó để siết cổ
Janie.

Rachel đẩy ghế lùi khỏi bàn, nhìn qua cửa sổ hướng ra sân trường. Từ

chỗ này bà có một góc nhìn khá rộng, có thể thấy hết mọi việc đang diễn ra.
Đã gần tới giờ phụ huynh đón con. Các ông bố bà mẹ đứng rải rác trong
trường: một nhóm nhỏ các bà mẹ đang chuyện trò hăng hái, một ông bố lâu
lâu mới tới đón con đang thơ thẩn trên sân, lúi húi kiểm tra email trên điện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.