TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 220

“Ừm,” cuối cùng Connor lên tiếng.
“À ừm,” Tess tiếp lời.

“Hình như chúng ta đang ở trong tiền sảnh,” Connor nói.
“Hình như thế.”
“Anh đã định ít ra cũng tới phòng khách đã,” Connor nói.

“Có vẻ tiền sảnh rất đẹp.” Tess nhận xét. “Cho dù em chẳng nhìn thấy gì

mấy.”

Họ đang ở trong căn hộ tối om của Connor, cả hai nằm trên sàn tiền

sảnh. Cô có thể cảm nhận lớp thảm mỏng dưới lưng mình, có lẽ là gỗ lát
sàn. Căn hộ toát lên thứ mùi dễ chịu của tỏi và bột giặt.

Cô lái chiếc xe của mẹ theo sau anh. Anh đã hôn cô ngay cửa vào tòa

nhà, rồi hôn cô nơi chân cầu thang, và ngừng lại hôn sâu ngay trước cửa
nhà. Đến khi anh đã tra khóa vào ổ, bỗng nhiên cả hai làm cái trò điên rồ
cởi-tuột-quần-áo-của-nhau, dồn-nhau-vào-tường - những điều chẳng bao
giờ xảy ra với một mối quan hệ lâu dài, bởi có chút gì đó cường điệu quá,
và không thực sự đáng để tâm, nhất là khi có chương trình gì hay trên ti vi.

“Anh phải mang bao thôi,” Connor thì thầm vào tai cô trong khi cả hai

đang đê mê, Tess đáp, “Em uống thuốc rồi. Anh có vẻ cũng chẳng mang
bệnh gì, nên… Chúa ơi… nên anh cứ vào đi.”

“Ừm…” anh nói rồi làm theo lời cô.
Giờ thì Tess đã sửa sang lại quần áo, đợi chờ cảm giác bẽ bàng. Cô là

phụ nữ đã có chồng. Cô không yêu anh chàng này. Lý do duy nhất khiến cô
có mặt tại đây là bởi vì chồng cô yêu người khác. Chỉ vài ngày trước thôi,
cảnh này hẳn sẽ làm cô phì cười, không thể hiểu nổi. Hẳn cô sẽ căm thù
chính mình đến tận xương tủy. Hẳn cô sẽ thấy ô danh, dâm đãng, tội lỗi.
Thế nhưng ngay lúc này đây cô chỉ thấy… Phấn khích. Thực sự rất phấn
khích. Cảm giác phấn khích đến ngớ ngẩn. Cô nghĩ tới Will và Felicity
cùng vẻ buồn bã, thành khẩn của bọn họ khi cô hắt cà phê đá vào mặt. Cô
nhớ là Felicity đang mặc một chiếc áo sơ mi mới may từ lụa trắng. Vết cà
phê sẽ chẳng bao giờ phai được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.