TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 226

“Thế thì khủng khiếp quá.”
“Em biết,” Tess thừa nhận. “Em mới phát hiện ra hôm thứ Hai, giờ thì

em có mặt ở đây…” Cô huơ chiếc nĩa ra xung quanh rồi chỉ về phía bản
thân đang trong trạng thái hở hang (cô không mặc gì ngoài chiếc áo phông
của Connor, anh rút ra từ một ngăn kéo, đưa cho cô, không nói gì thêm,
trước khi đi ra hâm lại món mỳ. Áo có lẽ sạch sẽ tinh tươm.) “Ăn mỳ ống.”
Connor nói nốt.

“Ăn món mỳ ống ngon tuyệt vời,” Tess đồng tình.
“Chẳng phải Felicity là người khá…” Connor tìm từ thích hợp. “Anh nên

diễn tả thế nào nhỉ… Chẳng phải cô ta khá là cường tráng à?”

“Cô ta từng béo bệnh,” Tess nói. “Nhưng từ anh dung cũng hợp bởi vì

năm vừa rồi cô ta giảm được bốn chục cân, trở nên cực kỳ xinh đẹp.”

“À,” Connor nói. Anh ngừng lại. “Vậy em nghĩ chuyện gì sẽ diễn ra tiếp

theo?”

“Em chẳng biết,” Tess thú nhận. “Mới tuần trước em nghĩ cuộc hôn nhân

của mình rất ổn. Ổn như mọi cuộc hôn nhân bình thường khác. Thế rồi bọn
họ thông báo tin này. Em đã rất sốc. Đến giờ em vẫn sốc. Nhưng rồi nhìn
em mà xem, chỉ trong ba ngày. Thực ra thì chỉ hai ngày, em cùng người yêu
cũ… ăn mỳ ống.”

“Mọi việc cứ thế mà diễn tiến thôi,” Connor an ủi. “Em đừng lo.”

Tess xơi sạch chỗ mỳ, lấy tay quệt ngang miệng. “Sao anh lại sống một

mình? Anh có thể nấu nướng, anh làm những việc khác,” cô lơ đãng chỉ
xuống giường, “rất ổn mà.”

“Bao nhiêu năm nay anh vẫn chỉ mong mình em.” Mặt anh bình thản như

không.

“Không thể nào,” Tess nói. Cô cau mày. “Không phải như thế chứ?”

Connor đón lấy chiếc bát rỗng của cô, đặt chồng lên bát của anh. Anh đặt

cả hai chiếc bát lên chiếc bàn bên cạnh. Rồi nằm ngửa ra gối.

“Có một thời gian anh thực sự mòn mỏi chờ em,” anh thừa nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.