TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 357

Chương 52

Đã xong rồi.
Cecilia và John-Paul ngồi bên cạnh ngắm mí mắt nhắm nghiền của Polly

động đậy, giật giật liên tục, như thể họ đang lần theo những giấc mơ của
con bé. Cecilia nắm bàn tay trái của Polly; cô có thể cảm nhận những giọt
nước mắt lăn trên má, xuống cằm mình, nhưng cô cứ lờ đi. Cô nhớ mình
từng ngồi cùng John-Paul ở một bệnh viện khác, buổi bình minh của một
ngày thu, sau hai giờ lao động nặng nề (Cecilia đẻ thường, cô con gái thứ
ba ra đời khá nhanh chóng). Cô và John-Paul đang đếm những ngón tay,
những ngón chân của Polly, cũng giống như trước đây từng làm với Isabel
và Esther, một nghi lễ như lúc mở và ngắm nghía một món quà tuyệt vời,
kỳ diệu.

Giờ thì mắt của họ đã quay sang khoảng trống vốn thuộc về cánh tay

phải của Polly. Một sự bất thường, lạ lùng, vênh lệch thấy rõ. Từ giờ trở đi,
vẻ xinh xắn của con bé sẽ không còn là thứ khiến người ta chằm chằm nhìn
nó ở các khu mua sắm nữa.

Cecilia để nước mắt lăn đều. Cô cần để cho toàn bộ nước mắt chảy ra

hết, bởi cô đã quyết định sẽ không để Polly nhận thấy mình rơi một giọt
nước mắt nào nữa. Cecilia sắp bước vào một cuộc sống mới, cuộc sống
trong vai trò mẹ một đứa trẻ cụt tay. Ngay cả lúc đang khóc đây, cô vẫn
cảm nhận được cơ bắp trong người mình đã gồng lên sẵn sàng, như thể cô
là một vận động viên chuẩn bị lao vào đường chạy ma ra tông. Cô sẽ sớm
nói thông thạo thứ ngôn ngữ mới của người cụt tay, người mang tay giả và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.