TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 359

đang mặc. Rồi bất thần chúi xuống, đầu gục xuống, hai tay khóa chặt sau
gáy.

Cecilia bình thản nhìn anh. Cô nhớ anh đã thổn thức ra sao vào sáng thứ

Sáu Tuần Thánh. Nỗi đau đớn, hối tiếc dành cho con gái của người khác
làm sao sánh được với tình cảm anh dành cho con gái mình được.

Cô rời mắt khỏi anh, trở lại với Polly. Ta có thể cố hình dung về bi kịch

của người khác - sắp chết đuối giữa hồ nước lạnh, sống trong một thành
phố với bức tường ngăn cách - nhưng chẳng có gì thực sự là đau khổ cho
tới khi xảy ra chuyện với chính ta. Trầm trọng hơn là chuyện xảy đến với
con của ta. “Anh đứng dậy đi, John-Paul,” cô nói mà không nhìn anh. Mắt
cô vẫn dán vào Polly.

Cô nghĩ tới Isabel và Esther, lúc này hai đứa vẫn đang ở nhà với bố mẹ

cô và mẹ John-Paul, cùng những người họ hàng khác. John-Paul và Cecilia
đã nói rõ là không muốn ai tới bệnh viện thăm nên mọi người tập trung ở
nhà. Giờ Isabel và Esther bị lơ là, nhưng các anh chị em trong nhà vẫn luôn
bị ra rìa khi có chuyện thế này xảy đến trong một gia đình. Chắn chắc cô
phải tìm cách trở thành mẹ của cả ba cô con gái trong trường hợp này. Bỏ
qua hội cha mẹ học sinh. Bỏ qua Tupperware.

Cô quay lại nhìn John-Paul, anh vẫn đang chúi trên sàn, như để bảo vệ

bản thân trong vụ nổ bom.

“Đứng đậy đi,” cô nhắc lại. “Anh không được suy sụp. Polly cần anh. Cả

gia đình cần anh.” John-Paul bỏ tay xuống khỏi cổ, ngước lên nhìn cô, đôi
mắt vằn máu. “Nhưng anh lại chẳng thể ở đây với mấy mẹ con,” anh nói.
“Bà Rachel sẽ báo cảnh sát.

“Có thể lắm.” Cecilia nói. “Có thể lắm. Nhưng em không nghĩ thế. Em

không nghĩ bà Rachel sẽ bắt anh rời xa gia đình.” Không có bằng chứng
thực tế nào, nhưng không hiểu sao cô cảm thấy điều này. “Dù sao thì cũng
không phải lúc này.”

“Nhưng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.