TÔI VÀ EM - Trang 48

Có nhớ viết thư cho em không hay đang làm quái quỉ gì đó
Những vết em bấu cho bõ ghét vào tay anh
Giờ chắc đã lặn mất rồi
Có lặn chớ lặn đi đâu
Hãy lặn vào sâu ngực anh phía bên tay trái

Được rồi, Mơ Nữ. Tôi cố điều khiển tất cả những dấu vết móng sắc nhọn
giận hờn cho đến những dấu hôn mềm đều được trút vào dòng máu chảy về
tim duy nhất.

Nhớ đó. Tất cả, chứ không bỏ sót một điều nào. Tôi thích uống chén rượu
chan đầy nụ cười tươi thắm trộn lẫn cả những thoáng nhăn trên trán âu lo
phiền muộn.
* * *
Tôi nhớ Beethoven có nói ở đâu đó:

"Kẻ nào không yêu âm nhạc không xứng đáng là con người, kẻ nào biết yêu
âm nhạc mới chỉ xứng đáng là con người một nửa. Kẻ nào sáng tác âm
nhạc mới xứng đáng là con người đích thực".

Nhà nhạc sĩ ấy vĩ đại quá nên lời của người cao ngạo. Tôi xin được thêm
thắt vài lời để bênh vực cho tôi: "Kẻ nào biết yêu âm nhạc, dầu không sáng
tác được âm nhạc, nhưng suốt ngày cứ say sưa hát xướng luôn mồm, kẻ ấy
cũng xứng đáng là một con người đích thực"

Mơ Nữ, từ ngày biết em, tôi đâm ra thích hát hỏng ầm ĩ như một tên hề.
Sáng mới mở mắt thức dậy, tôi huýt sáo vang rân tất cả những điệu nhạc
nào chợt đến trong đầu. Từ bài Paloma nhộn nhịp đến những điệu nhạc rộn
ràng trong các cuốn phim ở miền Viễn Tây, cho đến cả bài hát quảng cáo
kem đánh răng nghe thật buồn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.