TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 135

Bởi tôi có cảm giác cô gái đó vẫn đang chăm chú dõi theo tôi với cái

vẻ mặt buồn rầu ấy.

Thế nhưng, xung quanh khu vực về đích trông giống như một bức

tranh khảm khổng lồ, tôi không thể phân biệt từng người một.

Khi tôi đưa mắt trở lại thì đã thấy Takasawa đứng trong đám vận động

viên đang xếp hàng trên vạch xuất phát.

Yuko đứng ở bên rìa khán đài nhìn gã chăm chú.

Khi có hiệu lệnh xuất phát, các vận động viên cúi thấp người xuống.

Sau một khoảnh khắc yên lặng, tiếng nổ điện tử giả làm tiếng súng

vang lên, các vận động viên đồng loạt xuất phát.

Họ nhanh chóng trở thành một đoàn chạy nối đuôi nhau theo chiều

dọc, tiến vào khúc cua thứ nhất.

Nhìn từ chỗ này, trông họ chẳng khác nào một con vật chân đốt khổng

lồ vậy.

Tôi nhìn Yuko.

Nàng đang lấy tay níu những lọn tóc bị gió thổi bay, chăm chú theo

dõi các vận động viên đang chạy trên đường đua.

Tôi chần chừ không biết có nên cất tiếng gọi nàng bay không.

Sự nghiêm túc đó bao trùm lấy toàn bộ cơ thể nàng, giống như chiếc

áo cà sa không thể chạm tới của một nhà sư.

Đám vận động viên trở lại sau vòng chạy đầu tiên.

Takasawa thuộc tốp giữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.