TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 22

Alex là người bạn duy nhất của em trai tôi.

Khi đó Yuji, em trai tôi mới có năm tuổi. Nó đã rất mong chờ đến

ngày được lên cấp một vào mùa xuân năm sau đó.

Thằng bé là một đứa trẻ yếu ớt vì bị sinh thiếu tháng.

"Vì mẹ tớ rất muốn có con gái, nên khi nó sinh ra mẹ tớ đã thất vọng

nhiều lắm."

Tất nhiên có thể không phải chỉ vì mỗi lý do đó, nhưng mẹ đã đối xử

lạnh nhạt với nó.

Nó là một đứa trẻ vụng về, làm gì cũng vụng về.

Hơn ba tuổi nó mới bỏ được tã, mà kể cả sau khi đã bỏ tã rồi nó vẫn

hay ị đùn, tè dầm nên toàn bị mẹ mắng nhiếc nặng lời.

Bố tôi thuộc kiểu người chẳng bao giờ đoái hoài đến gia đình, thế nên

em trai tôi hoàn toàn bị cô lập trong nhà.

"Thế còn Inoue? Quan hệ giữa cậu và em trai thế nào?*

"Nói thế nào nhỉ? Tớ cũng không nhớ rõ, nhưng bẩm sinh tớ đã ghét

phải giao du với người khác nên có lẽ tớ không phải là một người anh trai
tốt."

Mặc dù tôi rất yêu quý em trai mình, thế nhưng thật không dễ dàng thể

hiện điều đó.

Thực tế, nó luôn tỏ ra hớn hở trước mọi câu nói của tôi, thế nhưng cho

đến tận bây giờ tôi vẫn không biết liệu có bao nhiêu phần sự thật đằng sau
những câu nói đó đã được truyền tải tới nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.