TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 32

"Ở đó có một chiếc hộp nhỏ màu trắng... Căn phòng trắng đã nuốt

chửng lấy tớ, biến thành một chiếc hộp nhỏ cỡ vừa lòng bàn tay. Giống hệt
như chiếc hộp trắng đựng xương cốt vậy..."

Chiếc xe buýt đột nhiên lắc mạnh.

"Đến đoạn này thì tớ tỉnh dậy thật," nói đoạn nàng lơ đãng nắm lấy

cánh tay tôi. "Bất giác tớ nhìn lên trần nhà, hình như nó thấp hơn so với
trước lúc tớ đi ngủ."

Chúng tôi nhìn nhau và cùng cười mà chẳng có lý do gì.

"Thật là một giấc mơ kỳ lạ nhỉ," tôi nói.

"Ừ, một giấc mơ vô cùng kỳ lạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.