TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 68

Nàng nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu, "Cậu hỏi tại sao ư...?"

"Nếu là vì tớ thì cậu không cần phải lo lắng đâu. Dù chỉ có một mình,

tớ vẫn sẽ tiếp tục học ôn, và sẽ tự chăm lo cho sức khỏe của mình một cách
nghiêm túc."

"Và lại, tớ sẽ thường xuyên đến thăm mộ John," tôi nói thêm.

Không phải thế, là chính tớ cảm thấy đau khổ kìa...

Yuko thì thầm trong lòng, tuy nhiên nàng đã không nói ra điều đó.

"Mùa xuân năm sau tớ cũng sẽ lên Tokyo," tôi nói. "Một năm sẽ trôi

qua nhanh thôi."

Thế nhưng, những điều tôi nói có gì đó nghe thật sáo rỗng và hoa mỹ.

Tớ thấy buồn quá.

Một lúc sau, trong tim nàng, câu nói ấy lại gợn lên như con sóng nhỏ,

nhưng cả lần này cũng vậy, cuối cùng nàng đã không nói điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.