TÔI YÊU LUCIFER - Trang 174

sinh linh, tất cả phẫn nộ hoặc khinh miệt đều không thể dao động được trái
tim bình lặng của cô.

Thế nhưng… nhìn ác ma quý tộc kia rời đi, lại làm cho cô cảm thấy

trái tim hơi hơi đau đớn.

Cô thực sự không có cách thoát khỏi nơi này sao? Không hẳn, thân là

một người đứng đầu trong Tứ đại thiên sứ, cô có ít nhất một ngàn cách để
bình an rời đi.

Hơn nữa, pháp lực của cô đã hồi phục được hơn một nửa, theo lý

thuyết, hẳn đã có thể cầu viện Thượng đế…

Cô hoang mang bối rối, không hiểu rõ trái tim phẳng lặng như hồ băng

của mình, vì sao lại nổi lên từng đợt sóng.

Ngẩng đầu nhìn vầng trăng ảm đạm, cô cầu nguyện, nhưng không phải

là cho mình.

***

Nước mắt thiên sứ trong lòng bàn tay hắn, lạnh như băng, nhưng hắn

lại cảm thấy nóng rực.

Ánh trăng ảm đạm rọi lên chiếc lồng vàng, trong không khí hiện lên

sương mù nhàn nhạt, tăng thêm một phần rét lạnh. Thiên sứ vốn quen sống
dưới ánh mặt trời ấm áp, đại khái không chống đỡ được sương khí không
thấy ánh mặt trời của Ma giới đi?

Dùng cánh bao lấy thân thể mình, nước mắt trên gò má cô như sợi dây

ngọc trai bị đứt, lăn xuống không ngừng.

Nén xuống xúc động muốn ôm cô lên giường, Ma vương lấy ra một

chiếc chăn lông bao lấy cô, yên lặng nhìn cô một đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.