TÔI YÊU LUCIFER - Trang 7

“Honey!” Hắn nhẹ nhàng vuốt ve cô gái đã nửa hôn mê, còn phải liều

mạng cố khắc chế dục vọng bắt đầu dâng trào của mình. “Tên, nói cho anh
biết tên của em!”

“Gì cơ?” mới từ cơn nửa hôn mê trong cao trào kịch liệt qua đi, giọng

nói vốn dễ nghe của cô lại có hơi khàn khàn, càng thêm vài phần gợi cảm,
“Anh nói gì cơ?”

“Anh muốn biết tên của em.” Hắn dịu dàng vuốt mái tóc ướt đẫm mồ

hôi của cô: “Anh họ Lộ, Lộ Sùng Hoa. Nói tên của em cho anh biết, vậy
anh mới không mất liên lạc với em được.”

Lần này cô nghe thấy rõ ràng, lại trốn tránh nhắm mắt lại. Không, cô

không muốn liên lạc lại với hắn, mặc dù cô cũng không nghĩ tới việc hoan
du xác thịt có thể đạt tới tình cảnh ‘lên tới đỉnh cao’ này – sau này khẳng
định cô sẽ run sợ khi nhớ lại một đêm này…

Bất quá, sa đọa của cô, cũng chỉ có một đêm này mà thôi.

“Người Vô Danh.” Cô xoay người sang chỗ khác, chỉ cảm thấy cơ bắp

toàn thân đều đang kháng nghị.

Sùng Hoa lặng im một thoáng, mới lại mở miệng, “Em không phải cô

gái trong tòa tháp[4].”

Lời này khiến cô kinh ngạc quay đầu lại, cô cho rằng một anh chàng

playboy chuyên cưa cẩm phụ nữ qua trung tâm Phone dating, sẽ không biết
đến một lão tác gia và tác phẩm này của ông.

(*“Người con gái trong tòa tháp” là một tiểu thuyết được xuất bản

năm 1945 của tác gia Bốc Ninh, bút danh Người Vô Danh. Được chuyển
thể thành phim cùng tên năm 1990. Các bạn đọc tóm tắt nội dung truyện ở
cuối chương để biết thêm vì sao cô chọn cái tên này nhé)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.